LONG HOA – THI TẬP CA NHẠC – BÀI 716: SAI LẦM HẠI THÂN

LONG HOA – THI TẬP
CA NHẠC
BÀI 716: SAI LẦM HẠI THÂN

Có người
Quan niệm Cội Nguồn
Là điều cổ hủ
Nên thường chê bai
Cho rằng
Phật, Thánh, Thần, Tiên
Mới nên đáng kính
Thờ tôn, tôn thờ
Hay đâu
Phật, Thánh con Trời
Thần, Tiên cũng thế
Chỉ là cháu con
Những người
Mê tín dị đoan
Rơi vào Tà Đạo
Lệ nô Thần Quyền
Bỏ Nguồn
Lạc Cội xa rời
Mới nên nông nổi
Luân hồi trầm luân
Muôn đời
Vạn kiếp tử sanh
Hết mong trở lại
Quê Tiên Thiên Đàng
Ra vào
Địa ngục khốn cùng
Súc sanh, ngạ quỷ
Luân hồi lại qua
Có người
Cho đó là nhà
U mê tột đỉnh
Trí mù u mê
Cội Nguồn
Không kính không tin
Mới ra nông nỗi
Đảo điên Linh Hồn
Mắn may
Làm được kiếp người
U mê đành phải
Trở về súc sanh
Kiếp người
Vô nghĩa làm sao,
Uổng công có được
Tiểu thiên con thuyền
Không lo
Về Cội qua bờ
Lênh đênh giữa biển
Chìm xuồng hết mong
Rất nhiều
Quan niệm lầm sai
Chết là chấm kết
Còn đâu Linh Hồn
Nào hay
Hồn mãi trường tồn
Xác tuy mất xác
Nhưng Hồn vẫn Y
Tùy theo
Duyên nghiệp chuyển xoay
Ác mang nên phải
Đọa đày trầm luân
Thiện thời
Trở lại quê Tiên
Nhân sinh một kiếp
Làm nên Thánh, Thần
Mấy ai
Giác ngộ tỏ tường
Mấy ai đi đúng
Con đường mấy ai
Phần nhiều
Nguồn Cội lìa xa
Rơi vào bể khổ
Đọa sa luân hồi
Ý Trời
Xuống thế độ đời
Vô duyên đành phải
Qua rồi cơ may
Cái sai
Quên Cổ trọng kim
Gốc mà mất Gốc
Điêu Linh tàn đời
***
Có người
Quan niệm Cội Nguồn
Là điều cổ hủ
Nên thường chê bai
Cho rằng
Phật, Thánh, Thần, Tiên
Mới nên đáng kính
Thờ tôn, tôn thờ
Hay đâu
Phật, Thánh con Trời
Thần, Tiên cũng thế
Chỉ là cháu con
Những người
Mê tín dị đoan
Rơi vào Tà Đạo
Lệ nô Thần Quyền
Bỏ Nguồn
Lạc Cội xa rời
Mới nên nông nổi
Luân hồi trầm luân
Muôn đời
Vạn kiếp tử sanh
Hết mong trở lại
Quê Tiên Thiên Đàng
Ra vào
Địa ngục khốn cùng
Súc sanh, ngạ quỷ
Luân hồi lại qua
Có người
Cho đó là nhà
U mê tột đỉnh
Trí mù u mê
Cội Nguồn
Không kính không tin
Mới ra nông nỗi
Đảo điên Linh Hồn
Mắn may
Làm được kiếp người
U mê đành phải
Trở về súc sanh
Kiếp người
Vô nghĩa làm sao,
Uổng công có được
Tiểu thiên con thuyền
Không lo
Về Cội qua bờ
Lênh đênh giữa biển
Chìm xuồng hết mong
Rất nhiều
Quan niệm lầm sai
Chết là chấm kết
Còn đâu Linh Hồn
Nào hay
Hồn mãi trường tồn
Xác tuy mất xác
Nhưng Hồn vẫn Y
Tùy theo
Duyên nghiệp chuyển xoay
Ác mang nên phải
Đọa đày trầm luân
Thiện thời
Trở lại quê Tiên
Nhân sinh một kiếp
Làm nên Thánh, Thần
Mấy ai
Giác ngộ tỏ tường
Mấy ai đi đúng
Con đường mấy ai
Phần nhiều
Nguồn Cội lìa xa
Rơi vào bể khổ
Đọa sa luân hồi
Ý Trời
Xuống thế độ đời
Vô duyên đành phải
Qua rồi cơ may
Cái sai
Quên Cổ trọng kim
Gốc mà mất Gốc
Điêu Linh tàn đời
***
Bỏ Nguồn
Lạc Cội xa rời
Mới nên nông nổi
Luân hồi trầm luân
Muôn đời
Vạn kiếp tử sanh
Hết mong trở lại
Quê Tiên Thiên Đàng
Ra vào
Địa ngục khốn cùng
Súc sanh, ngạ quỷ
Luân hồi lại qua
Có người
Cho đó là nhà
U mê tột đỉnh
Trí mù u mê
Cội Nguồn
Không kính không tin
Mới ra nông nỗi
Đảo điên Linh Hồn
Mắn may
Làm được kiếp người
U mê đành phải
Trở về súc sanh
Kiếp người
Vô nghĩa làm sao,
Uổng công có được
Tiểu thiên con thuyền
Không lo
Về Cội qua bờ
Lênh đênh giữa biển
Chìm xuồng hết mong
Rất nhiều
Quan niệm lầm sai
Chết là chấm kết
Còn đâu Linh Hồn
Nào hay
Hồn mãi trường tồn
Xác tuy mất xác
Nhưng Hồn vẫn Y
Tùy theo
Duyên nghiệp chuyển xoay
Ác mang nên phải
Đọa đày trầm luân
Thiện thời
Trở lại quê Tiên
Nhân sinh một kiếp
Làm nên Thánh, Thần
Mấy ai
Giác ngộ tỏ tường
Mấy ai đi đúng
Con đường mấy ai
Phần nhiều
Nguồn Cội lìa xa
Rơi vào bể khổ
Đọa sa luân hồi
Ý Trời
Xuống thế độ đời
Vô duyên đành phải
Qua rồi cơ may
Cái sai
Quên Cổ trọng kim
Gốc mà mất Gốc
Điêu Linh tàn đời
***
Mấy ai
Giác ngộ tỏ tường
Mấy ai đi đúng
Con đường mấy ai
Phần nhiều
Nguồn Cội lìa xa
Rơi vào bể khổ
Đọa sa luân hồi
Ý Trời
Xuống thế độ đời
Vô duyên đành phải
Qua rồi cơ may
Cái sai
Quên Cổ trọng kim
Gốc mà mất Gốc
Điêu Linh tàn đời
***
Cái sai
Quên Cổ trọng kim
Gốc mà mất Gốc
Điêu Linh tàn đời
***
Văn Hóa Cội Nguồn
——————————–

Leave a Reply