LONG HOA – THI TẬP CA NHẠC – BÀI 720: NHỚ QUÊ THIÊN GIỚI

LONG HOA – THI TẬP
CA NHẠC
BÀI 720: NHỚ QUÊ THIÊN GIỚI

Về Cội Nguồn
Chợt nhớ thiên đàng
Quê hương Thiên Giới
Cõi trời quê Tiên
Lời Thiên Ý
Tan biến u minh
Nên Ta thấy được
Đường lên Thiên Đàng
Quê trời
Châu báu đẹp lành
Trường tồn sống mãi
An lành an vui
Kinh thơ
Văn Hóa Ông Cha
Lời Trời chỉ rõ
Mở ra chân trời
Không còn
Tăm tối u mù
Đường trần đã rõ
Con Đường Ta đi
Giữa đời bề bộn
Cuộc thế mưu sinh
Nhưng không vì thế
U minh lạc đường
Lúc nào
Cũng vững Cội Nguồn
Đường trần lặng lội
Yên bình vượt qua
Nhớ quê
Thiên giới Bồng Lai
Mắc chi mê đắm
Nổi trôi cuộc trần
Cuộc trần
Giả tạm trường đời
Đã là giả tạm
Có gì của Ta
Mãn trần
Tay trắng, trắng tay
Mang theo nào phải
Giàu sang của trần
Mà là
Văn Hóa Cội Nguồn
Hành trang giác ngộ
Đạo, Đời rõ thông
Rõ là
Chân Tánh, Chân Tâm
Cùng là đạo đức
Lương Tâm chính mình
Ba tần
Phước báu tột cùng
Phải đâu châu báu
Bạc, vàng, phải đâu
Nhớ quê
Thiên Giới đã lâu
Mãn trần trở lại
Quê Tiên Thiên Đàng
***
Về Cội Nguồn
Chợt nhớ thiên đàng
Quê hương Thiên Giới
Cõi trời quê Tiên
Lời Thiên Ý
Tan biến u minh
Nên Ta thấy được
Đường lên Thiên Đàng
Quê trời
Châu báu đẹp lành
Trường tồn sống mãi
An lành an vui
Kinh thơ
Văn Hóa Ông Cha
Lời Trời chỉ rõ
Mở ra chân trời
Không còn
Tăm tối u mù
Đường trần đã rõ
Con Đường Ta đi
Giữa đời bề bộn
Cuộc thế mưu sinh
Nhưng không vì thế
U minh lạc đường
Lúc nào
Cũng vững Cội Nguồn
Đường trần lặng lội
Yên bình vượt qua
Nhớ quê
Thiên giới Bồng Lai
Mắc chi mê đắm
Nổi trôi cuộc trần
Cuộc trần
Giả tạm trường đời
Đã là giả tạm
Có gì của Ta
Mãn trần
Tay trắng, trắng tay
Mang theo nào phải
Giàu sang của trần
Mà là
Văn Hóa Cội Nguồn
Hành trang giác ngộ
Đạo, Đời rõ thông
Rõ là
Chân Tánh, Chân Tâm
Cùng là đạo đức
Lương Tâm chính mình
Ba tần
Phước báu tột cùng
Phải đâu châu báu
Bạc, vàng, phải đâu
Nhớ quê
Thiên Giới đã lâu
Mãn trần trở lại
Quê Tiên Thiên Đàng
***
Kinh thơ
Văn Hóa Ông Cha
Lời Trời chỉ rõ
Mở ra chân trời
Không còn
Tăm tối u mù
Đường trần đã rõ
Con Đường Ta đi
Giữa đời bề bộn
Cuộc thế mưu sinh
Nhưng không vì thế
U minh lạc đường
Lúc nào
Cũng vững Cội Nguồn
Đường trần lặng lội
Yên bình vượt qua
Nhớ quê
Thiên giới Bồng Lai
Mắc chi mê đắm
Nổi trôi cuộc trần
Cuộc trần
Giả tạm trường đời
Đã là giả tạm
Có gì của Ta
Mãn trần
Tay trắng, trắng tay
Mang theo nào phải
Giàu sang của trần
Mà là
Văn Hóa Cội Nguồn
Hành trang giác ngộ
Đạo, Đời rõ thông
Rõ là
Chân Tánh, Chân Tâm
Cùng là đạo đức
Lương Tâm chính mình
Ba tần
Phước báu tột cùng
Phải đâu châu báu
Bạc, vàng, phải đâu
Nhớ quê
Thiên Giới đã lâu
Mãn trần trở lại
Quê Tiên Thiên Đàng
***
Ba tần
Phước báu tột cùng
Phải đâu châu báu
Bạc, vàng, phải đâu
Nhớ quê
Thiên Giới đã lâu
Mãn trần trở lại
Quê Tiên Thiên Đàng
***
Ba tần phước báu ở đây, ý nói , Công Đức, Công Phu, Công Quả, Công Trình một tần. Giác ngộ thấu rõ Nhơn Đạo làm chủ Nhơn Đạo một tần. Giác ngộ Chân Tâm, Chân Tánh, Lương Tâm. Làm chủ Chân Tâm, Chân Tánh, Lương Tâm một tần. Ấy là ba tần phước báu, mang theo về trời. Làm bá chủ Chư Thiên.
***
Văn Hóa Cội Nguồn
—————————————————————–

Leave a Reply