LONG HOA – THI TẬP CA NHẠC – BÀI 718: TỈNH MỘNG

LONG HOA- THI TẬP
CA NHẠC
BÀI 718: TỈNH MỘNG

Thời gian trôi quá nhanh
Mới đó đã bạc đầu
Thân người, rồi cũng mất
Linh Hồn, biết về đâu
Lá nào, mà chẳng rụng
Mây nào, mà chẳng tan
Mặt trời nào không lặng
Mấy ai không gian nan
Những gì Ta đã có
Rồi cũng phải qua mau
Khi Ta, đà thức tỉnh
Sự đời giấc chiêm bao
Có đó, rồi mất đó
Kiếp người chiếc bóng câu
Níu kéo không hồi kết
Thường làm khổ cho nhau
Có hợp thời có tan
Có sanh thời có tử
Cuộc đời là viễn lữ
Có đến thời có đi
Thế gian cảnh thế gian
Có thắng thời có bại
Có dại, thời có khôn
Luân phiên trái nghịch nhau
Có già thời có đau
Luân hồi chạy vòng quanh
Những gì là bất tử
Chính linh Hồn Ta đây
Linh Hồn Ta làm chủ
Không sanh cũng không tử
Trường tồn mãi như như
Tử sanh là thể xác
Mê lầm nên không thoát
Nghiệp lực mãi chuyển xoay
Tâm tự nhiên ra khỏi
Càn khôn ở trong tay
Mặc kệ đời xiêu vẹo
Cảnh sự đời tròn méo
Sống không gì bám níu
Nên không còn sa đọa
Lòng luôn luôn mở rộng
Tâm Hồn luôn an định
Trường sanh đạo là đây
***
Thời gian trôi quá nhanh
Mới đó đã bạc đầu
Thân người, rồi cũng mất
Linh Hồn, biết về đâu
Lá nào, mà chẳng rụng
Mây nào, mà chẳng tan
Mặt trời nào không lặng
Mấy ai không gian nan
Những gì Ta đã có
Rồi cũng phải qua mau
Khi Ta, đà thức tỉnh
Sự đời giấc chiêm bao
Có đó, rồi mất đó
Kiếp người chiếc bóng câu
Níu kéo không hồi kết
Thường làm khổ cho nhau
Có hợp thời có tan
Có sanh thời có tử
Cuộc đời là viễn lữ
Có đến thời có đi
Thế gian cảnh thế gian
Có thắng thời có bại
Có dại, thời có khôn
Luân phiên trái nghịch nhau
Có già thời có đau
Luân hồi chạy vòng quanh
Những gì là bất tử
Chính linh Hồn Ta đây
Linh Hồn Ta làm chủ
Không sanh cũng không tử
Trường tồn mãi như như
Tử sanh là thể xác
Mê lầm nên không thoát
Nghiệp lực mãi chuyển xoay
Tâm tự nhiên ra khỏi
Càn khôn ở trong tay
Mặc kệ đời xiêu vẹo
Cảnh sự đời tròn méo
Sống không gì bám níu
Nên không còn sa đọa
Lòng luôn luôn mở rộng
Tâm Hồn luôn an định
Trường sanh đạo là đây
***
Khi Ta, đà thức tỉnh
Sự đời giấc chiêm bao
Có đó, rồi mất đó
Kiếp người chiếc bóng câu
Níu kéo không hồi kết
Thường làm khổ cho nhau
Có hợp thời có tan
Có sanh thời có tử
Cuộc đời là viễn lữ
Có đến thời có đi
Thế gian cảnh thế gian
Có thắng thời có bại
Có dại, thời có khôn
Luân phiên trái nghịch nhau
Có già thời có đau
Luân hồi chạy vòng quanh
Những gì là bất tử
Chính linh Hồn Ta đây
Linh Hồn Ta làm chủ
Không sanh cũng không tử
Trường tồn mãi như như
Tử sanh là thể xác
Mê lầm nên không thoát
Nghiệp lực mãi chuyển xoay
Tâm tự nhiên ra khỏi
Càn khôn ở trong tay
Mặc kệ đời xiêu vẹo
Cảnh sự đời tròn méo
Sống không gì bám níu
Nên không còn sa đọa
Lòng luôn luôn mở rộng
Tâm Hồn luôn an định
Trường sanh đạo là đây
***
Tâm tự nhiên ra khỏi
Càn khôn ở trong tay
Mặc kệ đời xiêu vẹo
Cảnh sự đời tròn méo
Sống không gì bám níu
Nên không còn sa đọa
Lòng luôn luôn mở rộng
Tâm Hồn luôn an định
Trường sanh đạo là đây
***
Văn Hóa Cội Nguồn
——————————-

Leave a Reply