LONG HOA- THI TẬP
CA NHẠC
BÀI 717: ĐỜI VỮNG GỐC
Đời mà luôn vững Gốc
Đời mãi luôn xanh tốt
Dù bộn bề cuộc sống
Nhưng đời vẫn an vui
Vững Nguồn đời tỉnh giấc
Không còn cảnh u mê
Ở đời không nhất thiết
Hơn người, những khoe khoang
Đất lành mà chim đậu
Nhân hậu, phúc về sau
Người chăm lo cái Gốc
Xanh tốt, đời sum sê
Lấy đức, mà làm nền
Đời sẽ tự vươn lên
Sống dơn giản vị tha
May mắn, vô tự nhiên
Tài giỏi mà khiêm cung
Phúc báo là vô biên
Độ người, không thối chí
Gặt hái quả Phật, Tiên
Sống như cây có Gốc
Sống như sông có Nguồn
Sống an lành hạnh phúc
Mãn trần, lên cõi Tiên
Bình thảng là đỉnh cao
Trước thời thế xôn xao
Tâm vững như bàn thạch
Dù giông bão chẳng sao
Cảnh đời, luôn xót xa
Thương người, thương chính Ta
Thuận theo lẽ tự nhiên
Vòng xoáy tự thoát ra
Không trôi theo dòng đời
Bờ giác đã bước qua
Hồi chuông đà cảnh báo
Nhân nào là quả nấy
Khổ vui chính do Ta
Về trời, nào có khó
Về Nguồn là đến nơi
Khi đời mình có Gốc
Thời cuộc đời ngừng trôi
Chân lý đời tìm kiếm
Chỉ có thế mà thôi
***
Đời mà luôn vững Gốc
Đời mãi luôn xanh tốt
Dù bộn bề cuộc sống
Nhưng đời vẫn an vui
Vững Nguồn đời tỉnh giấc
Không còn cảnh u mê
Ở đời không nhất thiết
Hơn người, những khoe khoang
Đất lành mà chim đậu
Nhân hậu, phúc về sau
Người chăm lo cái Gốc
Xanh tốt, đời sum sê
Lấy đức, mà làm nền
Đời sẽ tự vươn lên
Sống dơn giản vị tha
May mắn, vô tự nhiên
Tài giỏi mà khiêm cung
Phúc báo là vô biên
Độ người, không thối chí
Gặt hái quả Phật, Tiên
Sống như cây có Gốc
Sống như sông có Nguồn
Sống an lành hạnh phúc
Mãn trần, lên cõi Tiên
Bình thảng là đỉnh cao
Trước thời thế xôn xao
Tâm vững như bàn thạch
Dù giông bão chẳng sao
Cảnh đời, luôn xót xa
Thương người, thương chính Ta
Thuận theo lẽ tự nhiên
Vòng xoáy tự thoát ra
Không trôi theo dòng đời
Bờ giác đã bước qua
Hồi chuông đà cảnh báo
Nhân nào là quả nấy
Khổ vui chính do Ta
Về trời, nào có khó
Về Nguồn là đến nơi
Khi đời mình có Gốc
Thời cuộc đời ngừng trôi
Chân lý đời tìm kiếm
Chỉ có thế mà thôi
***
Lấy đức, mà làm nền
Đời sẽ tự vươn lên
Sống dơn giản vị tha
May mắn, vô tự nhiên
Tài giỏi mà khiêm cung
Phúc báo là vô biên
Độ người, không thối chí
Gặt hái quả Phật, Tiên
Sống như cây có Gốc
Sống như sông có Nguồn
Sống an lành hạnh phúc
Mãn trần, lên cõi Tiên
Bình thảng là đỉnh cao
Trước thời thế xôn xao
Tâm vững như bàn thạch
Dù giông bão chẳng sao
Cảnh đời, luôn xót xa
Thương người, thương chính Ta
Thuận theo lẽ tự nhiên
Vòng xoáy tự thoát ra
Không trôi theo dòng đời
Bờ giác đã bước qua
Hồi chuông đà cảnh báo
Nhân nào là quả nấy
Khổ vui chính do Ta
Về trời, nào có khó
Về Nguồn là đến nơi
Khi đời mình có Gốc
Thời cuộc đời ngừng trôi
Chân lý đời tìm kiếm
Chỉ có thế mà thôi
***
Thuận theo lẽ tự nhiên
Vòng xoáy tự thoát ra
Không trôi theo dòng đời
Bờ giác đã bước qua
Hồi chuông đà cảnh báo
Nhân nào là quả nấy
Khổ vui chính do Ta
Về trời, nào có khó
Về Nguồn là đến nơi
Khi đời mình có Gốc
Thời cuộc đời ngừng trôi
Chân lý đời tìm kiếm
Chỉ có thế mà thôi
***
Khi đời mình có Gốc
Thời cuộc đời ngừng trôi
Chân lý đời tìm kiếm
Chỉ có thế mà thôi
***
Văn Hóa Cội Nguồn
———————————
