LONG HOA- THI TẬP
CA NHẠC
BÀI 701: KHÔN HAY LÀ NGU
Anh khôn
Khôn quá là khôn
Bỏ Nguồn bỏ Cội
Tự chôn đời mình
Cái tài
Lạc Cội lạc Nguồn
Như cây mất Gốc
Gập ghềnh lao đao
Trí mù
Chẳng thấy trăng sao
Ngẩn ngơ vạn lối
Lạc vào động yêu
Thông minh
Mà thật tệ ghê
Cuộc đời lặn lội
U mê đường trần
Mãn trần
Chẳng được cái gì
Mang theo nghiệp ác
Đọa vào Phủ Âm
Họa tai
Ập đến ức năm
Cái khôn nào thấy
Tối tăm u mù
Như em
Dại dại thấy đường
Rõ Nguồn rõ Cội
Rõ đường em đi
Tuy nghèo
Nhưng mãi bình yên
Vì nhờ có Gốc
Tươi xanh lá cành
Đâu như
Chùm gỡi đời anh
Nỗi trôi vô định
Tựa nương bọt bèo
Anh ơi
Xem lại khôn mình
Khôn mà hóa dại
Đâu còn là khôn
Cái khôn
Đào lổ tự chôn
Chôn vào sa đọa
Hết mong về trời
Đâu như
Dại dại em nầy
Mãn trần trở lại
Thiên đàng an vui
***
Anh khôn
Khôn quá là khôn
Bỏ Nguồn bỏ Cội
Tự chôn đời mình
Cái tài
Lạc Cội lạc Nguồn
Như cây mất Gốc
Gập ghềnh lao đao
Trí mù
Chẳng thấy trăng sao
Ngẩn ngơ vạn lối
Lạc vào động yêu
Thông minh
Mà thật tệ ghê
Cuộc đời lặn lội
U mê đường trần
Mãn trần
Chẳng được cái gì
Mang theo nghiệp ác
Đọa vào Phủ Âm
Họa tai
Ập đến ức năm
Cái khôn nào thấy
Tối tăm u mù
Như em
Dại dại thấy đường
Rõ Nguồn rõ Cội
Rõ đường em đi
Tuy nghèo
Nhưng mãi bình yên
Vì nhờ có Gốc
Tươi xanh lá cành
Đâu như
Chùm gỡi đời anh
Nỗi trôi vô định
Tựa nương bọt bèo
Anh ơi
Xem lại khôn mình
Khôn mà hóa dại
Đâu còn là khôn
Cái khôn
Đào lổ tự chôn
Chôn vào sa đọa
Hết mong về trời
Đâu như
Dại dại em nầy
Mãn trần trở lại
Thiên đàng an vui
***
Trí mù
Chẳng thấy trăng sao
Ngẫn ngơ vạn lối
Lạc vào động yêu
Thông minh
Mà thật tệ ghê
Cuộc đời lặn lội
U mê đường trần
Mãn trần
Chẳng được cái gì
Mang theo nghiệp ác
Đọa vào Phủ Âm
Họa tai
Ập đến ức năm
Cái khôn nào thấy
Tối tăm u mù
Như em
Dại dại thấy đường
Rõ Nguồn rõ Cội
Rõ đường em đi
Tuy nghèo
Nhưng mãi bình yên
Vì nhờ có Gốc
Tươi xanh lá cành
Đâu như
Chùm gỡi đời anh
Nỗi trôi vô định
Tựa nương bọt bèo
Anh ơi
Xem lại khôn mình
Khôn mà hóa dại
Đâu còn là khôn
Cái khôn
Đào lổ tự chôn
Chôn vào sa đọa
Hết mong về trời
Đâu như
Dại dại em nầy
Mãn trần trở lại
Thiên đàng an vui
***
Anh ơi
Xem lại khôn mình
Khôn mà hóa dại
Đâu còn là khôn
Cái khôn
Đào lổ tự chôn
Chôn vào sa đọa
Hết mong về trời
Đâu như
Dại dại em nầy
Mãn trần trở lại
Thiên đàng an vui
***
Đâu như
Dại dại em nầy
Mãn trần trở lại
Thiên đàng an vui
***
Văn hóa Cội Nguồn
—————————–
