LONG HOA – THI TẬP
CA NHẠC
BÀI 694: RỒNG THIÊN
XUỐNG CHỐN AO TÙ
NGƯỜI KHÔN SỐNG VỚI
NGƯỜI NGU BỰC MÌNH
Hữu duyên
Mới gặp Cội Nguồn
Thế mà anh lại
Xem thường bỏ đi
Từ vô
Lượng kiếp đến nay
Bây giờ mới gặp
Phải đâu dễ dàng
Gặp kinh
Em rất là mừng
Mừng rơi nước mắt
Không gì mừng hơn
Nhưng anh
Luôn mãi cản ngăn
Làm em đau khổ
Biết bao tủi buồn
Rồng thiên
Xuống chốn ao tù
Người khôn sống với
Người ngu bực mình
Ở đời
Cần có bạc tiền
Nhưng không vì thế
Linh Hồn bỏ qua
Đến khi
Hồn biến quỷ ma
Ôi thôi khốn khổ
Hà sa chẳng cùng
Luân hồi
Bao cảnh đọa đày
Súc sanh, ngạ quỷ
Rơi vào Âm Ti
Giờ đây
Mới biết ăn năng
Thời là đã muộn
Ác gieo sâu dày
Sống thời
Làm lụng phải làm
Nhưng không mất Gốc
Đường về cõi trên
Như anh
Hỏng hết còn đâu
Hồn sa địa phủ
Tối tăm mịt mù
Nhìn anh
Quặn thắt trong lòng
Tự minh sa đọa
Hết mòng siêu sanh
Tháng năm
Vùn vụt trôi qua
Đời người thoáng chốc
Đã qua hết đời
Tuy rằng
Thành vợ thành chồng
Kẻ mê người giác
Hai đường khác nhau
Đường về
Thiên giới em đi
Còn anh tìm xuống
Âm Ti nghìn trùng
Nên anh
Ngăn cản con đường
Trở về Nguồn Cội
Đi vào siêu sanh
Hữu duyên
Xa mấy cũng gần
Hết duyên đối mặt
Nhưng lòng cách xa
***
Hữu duyên
Mới gặp Cội Nguồn
Thế mà anh lại
Xem thường bỏ đi
Từ vô
Lượng kiếp đến nay
Bây giờ mới gặp
Phải đâu dễ dàng
Gặp kinh
Em rất là mừng
Mừng rơi nước mắt
Không gì mừng hơn
Nhưng anh
Luôn mãi cản ngăn
Làm em đau khổ
Biết bao tủi buồn
Rồng thiên
Xuống chốn ao tù
Người khôn sống với
Người ngu bực mình
Ở đời
Cần có bạc tiền
Nhưng không vì thế
Linh Hồn bỏ qua
Đến khi
Hồn biến quỷ ma
Ôi thôi khốn khổ
Hà sa chẳng cùng
Luân hồi
Bao cảnh đọa đày
Súc sanh, ngạ quỷ
Rơi vào Âm Ti
Giờ đây
Mới biết ăn năng
Thời là đã muộn
Ác gieo sâu dày
Sống thời
Làm lụng phải làm
Nhưng không mất Gốc
Đường về cõi trên
Như anh
Hỏng hết còn đâu
Hồn sa địa phủ
Tối tăm mịt mù
Nhìn anh
Quặn thắt trong lòng
Tự minh sa đọa
Hết mòng siêu sanh
Tháng năm
Vùn vụt trôi qua
Đời người thoáng chốc
Đã qua hết đời
Tuy rằng
Thành vợ thành chồng
Kẻ mê người giác
Hai đường khác nhau
Đường về
Thiên giới em đi
Còn anh tìm xuống
Âm Ti nghìn trùng
Nên anh
Ngăn cản con đường
Trở về Nguồn Cội
Đi vào siêu sanh
Hữu duyên
Xa mấy cũng gần
Hết duyên đối mặt
Nhưng lòng cách xa
***
Rồng thiên
Xuống chốn ao tù
Người khôn sống với
Người ngu bực mình
Ở đời
Cần có bạc tiền
Nhưng không vì thế
Linh Hồn bỏ qua
Đến khi
Hồn biến quỷ ma
Ôi thôi khốn khổ
Hà sa chẳng cùng
Luân hồi
Bao cảnh đọa đày
Súc sanh, ngạ quỷ
Rơi vào Âm Ti
Giờ đây
Mới biết ăn năng
Thời là đã muộn
Ác gieo sâu dày
Sống thời
Làm lụng phải làm
Nhưng không mất Gốc
Đường về cõi trên
Như anh
Hỏng hết còn đâu
Hồn sa địa phủ
Tối tăm mịt mù
Nhìn anh
Quặn thắt trong lòng
Tự minh sa đọa
Hết mòng siêu sanh
Tháng năm
Vùn vụt trôi qua
Đời người thoáng chốc
Đã qua hết đời
Tuy rằng
Thành vợ thành chồng
Kẻ mê người giác
Hai đường khác nhau
Đường về
Thiên giới em đi
Còn anh tìm xuống
Âm Ti nghìn trùng
Nên anh
Ngăn cản con đường
Trở về Nguồn Cội
Đi vào siêu sanh
Hữu duyên
Xa mấy cũng gần
Hết duyên đối mặt
Nhưng lòng cách xa
***
Đường về
Thiên giới em đi
Còn anh tìm xuống
Âm Ti nghìn trùng
Nên anh
Ngăn cản con đường
Trở về Nguồn Cội
Đi vào siêu sanh
Hữu duyên
Xa mấy cũng gần
Hết duyên đối mặt
Nhưng lòng cách xa
***
Hữu duyên
Xa mấy cũng gần
Hết duyên đối mặt
Nhưng lòng cách xa
***
Văn Hóa Cội Nguồn
——————————-
