LONG HOA – THI TẬP CA NHẠC – BÀI 658: LÊN ĐỜI

LONG HOA – THI TẬP
CA NHẠC
BÀI 658: LÊN ĐỜI

Khi lòng mình đủ rộng
Chứa hết những mọi điều
Buồn, vui, và sầu hận
Lắng yên và tiếp nhận
Không bao giờ tuyệt vọng
Thuận nghịch mấy cũng tiêu
Lòng như thế cao siêu
Đã gọi là bá tánh
Sống khó mà vừa ý
Cảnh đời là tâm lý
Sống hòa đồng sống vui
Khi lòng mình cao cả
Phải thường xuyên buông xả
Những gì trái Lương tâm
Phép mầu tự bình an
Trên con đường giác ngộ
Biết Tâm mình tự độ
Cảnh trần bao nghịch thuận
Ta nhiên Ta cứ đi
Mây che mù khuất lối
Trí sáng rồi sợ chi
Rộng lượng thời tai qua
Bao dung là cứu cánh
Phước đến nhờ vị tha
Cứ thường là như thế
Không so sánh với ai
Giữa trăm điều gian dối
Lòng luôn giữ thẳng ngay
Thế gian muôn vạn lối
Những lòng vững không rối
Vững Gốc vươn lên sống
Vững Nguồn bước xông pha
Sống đúng không sợ lún
Lương Tâm tự thoát ra
Dù cho đời hỏi thăm
Khen chê sai với đúng
Gục đầu không phản đối
Tâm tánh tỉnh như không
Vượt qua mọi cảnh giới
Lên đời chủ Nhân Ông
***
Khi lòng mình đủ rộng
Chứa hết những mọi điều
Buồn, vui, và sầu hận
Lắng yên và tiếp nhận
Không bao giờ tuyệt vọng
Thuận nghịch mấy cũng tiêu
Lòng như thế cao siêu
Đã gọi là bá tánh
Sống khó mà vừa ý
Cảnh đời là tâm lý
Sống hòa đồng sống vui
Khi lòng mình cao cả
Phải thường xuyên buông xả
Những gì trái Lương tâm
Phép mầu tự bình an
Trên con đường giác ngộ
Biết Tâm mình tự độ
Cảnh trần bao nghịch thuận
Ta nhiên Ta cứ đi
Mây che mù khuất lối
Trí sáng rồi sợ chi
Rộng lượng thời tai qua
Bao dung là cứu cánh
Phước đến nhờ vị tha
Cứ thường là như thế
Không so sánh với ai
Giữa trăm điều gian dối
Lòng luôn giữ thẳng ngay
Thế gian muôn vạn lối
Những lòng vững không rối
Vững Gốc vươn lên sống
Vững Nguồn bước xông pha
Sống đúng không sợ lún
Lương Tâm tự thoát ra
Dù cho đời hỏi thăm
Khen chê sai với đúng
Gục đầu không phản đối
Tâm tánh tỉnh như không
Vượt qua mọi cảnh giới
Lên đời chủ Nhân Ông
***
Đã gọi là bá tánh
Sống khó mà vừa ý
Cảnh đời là tâm lý
Sống hòa đồng sống vui
Khi lòng mình cao cả
Phải thường xuyên buông xả
Những gì trái Lương tâm
Phép mầu tự bình an
Trên con đường giác ngộ
Biết Tâm mình tự độ
Cảnh trần bao nghịch thuận
Ta nhiên Ta cứ đi
Mây che mù khuất lối
Trí sáng rồi sợ chi
Rộng lượng thời tai qua
Bao dung là cứu cánh
Phước đến nhờ vị tha
Cứ thường là như thế
Không so sánh với ai
Giữa trăm điều gian dối
Lòng luôn giữ thẳng ngay
Thế gian muôn vạn lối
Những lòng vững không rối
Vững Gốc vươn lên sống
Vững Nguồn bước xông pha
Sống đúng không sợ lún
Lương Tâm tự thoát ra
Dù cho đời hỏi thăm
Khen chê sai với đúng
Gục đầu không phản đối
Tâm tánh tỉnh như không
Vượt qua mọi cảnh giới
Lên đời chủ Nhân Ông
***
Mây che mù khuất lối
Trí sáng rồi sợ chi
Rộng lượng thời tai qua
Bao dung là cứu cánh
Phước đến nhờ vị tha
Cứ thường là như thế
Không so sánh với ai
Giữa trăm điều gian dối
Lòng luôn giữ thẳng ngay
Thế gian muôn vạn lối
Những lòng vững không rối
Vững Gốc vươn lên sống
Vững Nguồn bước xông pha
Sống đúng không sợ lún
Lương Tâm tự thoát ra
Dù cho đời hỏi thăm
Khen chê sai với đúng
Gục đầu không phản đối
Tâm tánh tỉnh như không
Vượt qua mọi cảnh giới
Lên đời chủ Nhân Ông
***
Thế gian muôn vạn lối
Những lòng vững không rối
Vững Gốc vươn lên sống
Vững Nguồn bước xông pha
Sống đúng không sợ lún
Lương Tâm tự thoát ra
Dù cho đời hỏi thăm
Khen chê sai với đúng
Gục đầu không phản đối
Tâm tánh tỉnh như không
Vượt qua mọi cảnh giới
Lên đời chủ Nhân Ông
***
Dù cho đời hỏi thăm
Khen chê sai với đúng
Gục đầu không phản đối
Tâm tánh tỉnh như không
Vượt qua mọi cảnh giới
Lên đời chủ Nhân Ông
***
Văn Hóa Cội Nguồn
——————————–

Leave a Reply