LONG HOA THI TẬP
CA – NHẠC
582
TÚ YÊN GIÁNG KIỀU
Vào thời Hồng Đức
Có người trò nghèo
Tên là Tú Yên
Tuy rất hay chữ
Nhưng không thi đổ
Vì thiếu cơ duyên
Lại hay
Có bệnh yêu hoa
Mộng mơ gái đẹp
Thường hay kiếm tìm
Cho đến một ngày
Gặp người con gái
Mặt mày như tiên
Từ đấy mê đảo mê điên
Nhưng nàng biến mất
Ngày đêm buồn rầu
Để cho
Giảm bớt cơn sầu
Dạo chơi đến chốn
Chốn cầu cầu đông
Gặp người
Bán một bức tranh
Xem ra giống hệt
Người mình nhớ thương
Đem về
Treo chỗ dễ xem
Hằng ngày dọn sẵn
Đồ ăn mời nàng
Từ đây
Mỗi lần học về
Trong nhà dọn sẵn
Một bàn mâm cơn
Tú Yên
Ngơ ngác, ngác ngơ
Ai mà tốt bụng
Thế kia với mình
Tu Yên
Đi học giả vờ
Chờ cho ai đó
Dọn hờ mâm cơn
Tức thời
Chạy đến nắm tay
Mới hay người ấy
Là nàng trong tranh
Từ đây
Thành cặp phu thê
Ái ân hạnh phúc
Đê mê vợ chồng
Tú Yên
Bỏ học chẳng cần
Sa đà vào chốn
Rượu chè bê tha
Giáng Kiều
Khuyên mãi không nghe
Bằng bay trở lại
Về nơi thiên đình
Bỏ lại
Tú Yên một mình
Tú yên biết lỗi
Vô cùng ăn năng
Nhiều lần
Tự Tử cho xong
Hình như ai đó
Không cho mới còn
Giáng Kiều
Hiện thân trở về
Thế là chồng vợ
Thuận hòa với nhau
Qua mấy năm sau
Giáng Kiều
Sanh được một trai
Lớn lên học giỏi
Thông minh hơn người
Một hôm
Tiếng Hạt xuống trần
Giáng Kiều bằng nói
Cha Mẹ về trời
Còn con
Ở lại chốn trần
Sau nầy rạng rỡ
Dõi dòng Tông Môn
Tú Yên
Giáng Kiều, Tú Yên
Nêu câu giai thoại
Thần Tiên chốn trần
Một hôm
Tiếng Hạt xuống trần
Giáng Kiều bằng nói
Cha Mẹ về trời
Còn con
Ở lại chốn trần
Sau nầy rạng rỡ
Dõi dòng Tông Môn
Tú Yên
Giáng Kiều, Tú Yên
Nêu câu giai thoại
Thần Tiên chốn trần
***
Văn Hóa Cội Nguồn
———————————
