VẬT CHẤT HƯ VÔ

VẬT CHẤT HƯ VÔ

Xưa nay vật chất hư vô
Sanh ra rồi mất có chi trường tồn
***
Lay hoay tìm kíếm nhọc nhằn
Chạy theo vật chất trôi lăn Linh Hồn
***
Người ơi thức tỉnh quay đầu
Sống cần vật chất, nhưng đừng lao theo
Lao theo quên mất Hồn Linh
Quên đường trở lại quê tiên cõi trời
***
Trần gian quán trọ trần đời
Vật chất tạm mượn có gì của Ta
Đến khi nhắm mắt xuôi tay
Giờ đây mới biết phải đâu của mình
***
Của trần trả lại nơi trần
Trời nào cho lấy đi vào trắng tay
***
Tâm Hồn ngộ Đạo mới cao
Không còn sanh tử trầm luân đọa đày
Linh Hồn bất tử xưa nay
Vì mê nên phải đọa đày trầm luân
Trải qua vô số ức muôn
Đầu thai qua lại xuống lên luân hồi
***
Cũng vì mê đắm trần đời
Tạo ra nghiệp dữ đi vào tử sanh
Mịt mờ tăm tối, tối tăm
Biết đâu là lối siêu sanh về trời
***
Cũng vì lạc Cội lạc Nguồn
Mới nên nông nổi u mù u minh
Chạy theo vật chất cuồng điên
Linh Hồn vì thế nghiệp gieo chẳng lành
***
Lạc vào tăm tối ê chề
Tối tăm, tăm tối, lối về là đâu
Hãy mau thức tỉnh cho mau
Quay đầu trở lại mà lên thuyền Nguồn
***
Mãn trần hồn đặng về trời
An vui tự tại vĩnh hằng an vui
***
Giàu nghèo đều được siêu sanh
Dốt, ngu, điều được sanh lên thiên đàng
Tội gì cũng được giải trừ
Là nhờ về Cội về Nguồn chầu Cha
***
Cha là Tạo Hóa tối Cao
Quyền năng vô hạn không sao nghĩ bàn
Nhận Cha, Cha Độ về trời
Không còn sanh tử đọa đày trầm luân
Ấy là Cha độ Cha Thương
Cha ban cuộc sống mãi trên thiên đàng
Lời Trời đã xuống cõi trần
Nghe lời Trời dạy về trời cùng nhau
***
Văn Hóa Cội Nguồn
—————————————————

Leave a Reply