LONG HOA THI TẬP
CA – NHẠC
570
SỰ TÍCH TRẦU CAU
Ngày xưa ngày xưa
Có hai anh em họ cao
Tân là anh
Lang là em
Giống nhau như đúc
Đến nổi
Lưu tiểu thơ
Không phân biệt
Ai là
Chồng của mình
Cho đến một hôm
Tân và Lang
Lên kinh ứng thí
Tân đổ trạng
Lang thi rớt
Nên về nhà trước
Lang
Vừa bước vào nhà
Thời chị dâu
Là Lưu tiểu thơ
Từ trong nhà
Chạy ra
Ôm chầm lấy Lang
Vừa lúc ấy
Tân
Cũng vừa về đến nhà
Nhìn thấy cảnh đó
Không khỏi ngỡ ngàng
Nỗi buồn
Lăng lõi vào tim
Lang nhìn anh
Xấu hổ
Tân lặng thinh
Từ đó
Tân lạnh nhạc với Lang
Lang rất buồn
Và muốn ra đi
Cho đến một hôm
Trời mới mờ sáng
Lang ra đi, đi mãi
Tới một bờ sông lớn
Nơi đây vắng bóng
Không có người lại qua
Đã về đêm
Không có tiếng chó sửa
Không có tiếng gà gáy
Lang ngồi
Gục đầu trên bờ
Khóc mãi khóc mãi
Tiếng khóc
Lê thê nức nở
Sáng hôm sau
Lang chỉ còn lại
Cái xác không hồn
Rồi hóa đá.
Tân thấy
Vắng bóng em
Mấy ngày liền
Không thấy về
Bằng thở dài
Cất bước đi tìm
Sau mấy ngày
Tân đã đến
Một bờ sông
Không có
Cách gì qua được
Tân đi dọc bờ sông
Nhìn thấy tản đá
Tân liền bước đến
Nhớ đến em
Tân Khóc khóc mãi
Chỉ nghe tiếng nước chảy
Chỉ nghe tiếng nước than
Tân chết hóa thành cây
Mọc thẳng lên trời
Bên cạnh tản đá
Gọi đó là cây Cau
Lưu tiểu thơ
Ở nhà đợi mãi
Không thấy chồng về
Bằng ra đi tìm chồng
Nàng vừa đi vừa khóc
Đi mãi mấy ngày
Cuối cùng
Cũng đến bờ sông
Không có
Cách gì qua được
Nước chảy xiết mênh mông
Nàng lê bước
Dọc theo bờ sông
Nhìn thấy tản đá
Bên cạnh cây Cau
Nàng linh cảm
Nhận ra
Cây Cau tản Đá ấy
Chính là Tân và Lang
Hai anh em
Nàng đến cây cau
Rồi ôm chặc
Khóc mãi khóc mãi
Chết hóa thành
Một cây dây
Gọi là
Cây dây Trầu
Quấn quanh Cây Cau
Ôm lấy không rời
Tình Chồng nghĩa Vợ
Gắng bó không rời
Sự tích Cau, Trầu
Chung thủy biết bao
***
Ngày xưa ngày xưa
Có hai anh em họ cao
Tân là anh
Lang là em
Giống nhau như đúc
Đến nổi
Lưu tiểu thơ
Không phân biệt
Ai là
Chồng của mình
Cho đến một hôm
Tân và Lang
Lên kinh ứng thí
Tân đổ trạng
Lang thi rớt
Nên về nhà trước
Lang
Vừa bước vào nhà
Thời chị dâu
Là Lưu tiểu thơ
Từ trong nhà
Chạy ra
Ôm chầm lấy Lang
Vừa lúc ấy
Tân
Cũng vừa về đến nhà
Nhìn thấy cảnh đó
Không khỏi ngỡ ngàng
Nỗi buồn
Lăng lõi vào tim
Lang nhìn anh
Xấu hổ
Tân lặng thinh
Từ đó
Tân lạnh nhạc với Lang
Lang rất buồn
Và muốn ra đi
Cho đến một hôm
Trời mới mờ sáng
Lang ra đi, đi mãi
Tới một bờ sông lớn
Nơi đây vắng bóng
Không có người lại qua
Đã về đêm
Không có tiếng chó sửa
Không có tiếng gà gáy
Lang ngồi
Gục đầu trên bờ
Khóc mãi khóc mãi
Tiếng khóc
Lê thê nức nở
Sáng hôm sau
Lang chỉ còn lại
Cái xác không hồn
Rồi hóa đá.
Tân thấy
Vắng bóng em
Mấy ngày liền
Không thấy về
Bằng thở dài
Cất bước đi tìm
Sau mấy ngày
Tân đã đến
Một bờ sông
Không có
Cách gì qua được
Tân đi dọc bờ sông
Nhìn thấy tản đá
Tân liền bước đến
Nhớ đến em
Tân Khóc khóc mãi
Chỉ nghe tiếng nước chảy
Chỉ nghe tiếng nước than
Tân chết hóa thành cây
Mọc thẳng lên trời
Bên cạnh tản đá
Gọi đó là cây Cau
Lưu tiểu thơ
Ở nhà đợi mãi
Không thấy chồng về
Bằng ra đi tìm chồng
Nàng vừa đi vừa khóc
Đi mãi mấy ngày
Cuối cùng
Cũng đến bờ sông
Không có
Cách gì qua được
Nước chảy xiết mênh mông
Nàng lê bước
Dọc theo bờ sông
Nhìn thấy tản đá
Bên cạnh cây Cau
Nàng linh cảm
Nhận ra
Cây Cau tản Đá ấy
Chính là Tân và Lang
Hai anh em
Nàng đến cây cau
Rồi ôm chặc
Khóc mãi khóc mãi
Chết hóa thành
Một cây dây
Gọi là
Cây dây Trầu
Quấn quanh Cây Cau
Ôm lấy không rời
Tình Chồng nghĩa Vợ
Gắng bó không rời
Sự tích Cau, Trầu
Chung thủy biết bao
Lưu tiểu thơ
Ở nhà đợi mãi
Không thấy chồng về
Bằng ra đi tìm chồng
Nàng vừa đi vừa khóc
Đi mãi mấy ngày
Cuối cùng
Cũng đến bờ sông
Không có
Cách gì qua được
Nước chảy xiết mênh mông
Nàng lê bước
Dọc theo bờ sông
Nhìn thấy tản đá
Bên cạnh cây Cau
Nàng linh cảm
Nhận ra
Cây Cau tản Đá ấy
Chính là Tân và Lang
Hai anh em
Lưu tiểu thơ
Ở nhà đợi mãi
Không thấy chồng về
Bằng ra đi tìm chồng
Nàng vừa đi vừa khóc
Đi mãi mấy ngày
Cuối cùng
Cũng đến bờ sông
Không có
Cách gì qua được
Nước chảy xiết mênh mông
Nàng lê bước
Dọc theo bờ sông
Nhìn thấy tản đá
Bên cạnh cây Cau
Nàng linh cảm
Nhận ra
Cây Cau tản Đá ấy
Chính là Tân và Lang
Hai anh em
Nàng đến cây cau
Rồi ôm chặc
Khóc mãi khóc mãi
Chết hóa thành
Một cây dây
Gọi là
Cây dây Trầu
Quấn quanh Cây Cau
Ôm lấy không rời
Tình Chồng nghĩa Vợ
Gắng bó không rời
Sự tích Cau, Trầu
Chung thủy biết bao
***
Văn Hóa Cội Nguồn
———————————–
