CHUYỂN LUÂN ĐẠI PHÁP CHU DỊCH ĐẠI ĐẠO CHÂN KINH – LỜI MỞ ĐẦU

Quốc Bảo Chân Kinh
CHUYỂN
LUÂN
ĐẠI
PHÁP
CHU DỊCH ĐẠI ĐẠO CHÂN KINH
CAO ĐỨC THẮNG

LỜI MỞ ĐẦU

Bộ Kinh: Chuyển Luân Đại Pháp. Chu Dịch Đại Đạo Chân Kinh ra đời là do một nguyên nhân, của một số người trong đó có Ông Đinh Hùng Chung. Vì sợ những bí mật về Võ Đạo Chánh Pháp Văn Hóa Cội Nguồn thất truyền nên thưa thỉnh Thầy Tổ truyền dạy lại cho đời. Làm lợi ích cho nhân loại. Nhất là thời đại đi lần về cuối tiểu kiếp. Con người bệnh tật vô cùng. Nhờ những bí mật căn bản về Võ Đạo, mà con người tự chữa bệnh cho chính mình, đi đến an vui hạnh phúc, cũng như. Đạt được cảnh giới Văn, Võ, song toàn.
Văn thời vận hành Tâm Linh chính là Kinh, Thơ, Triết, Truyện, Sử, Văn. Còn Võ thời vận hành xác thân con người Tiểu Thiên Vũ Trụ, đạt đến cảnh giới bất khả tư nghì, nói chung là không thể nghĩ bàn.
Vì vậy những ai trở về Cội Nguồn thời làm chủ hai kho tàng quý báu nhất vũ trụ. Đó là Kinh, Thơ, Văn,Triết, Sử, Truyện, thuộc Văn. Chuyển Luân Đại Pháp. Chu Dịch Đại Đạo Chân Kinh, thuộc Võ.
Trước năm 1975, khi Thầy Tổ chưa Chuyển Pháp Luân Kinh, Thơ, Văn, Sử, Triết, Truyện ra đời. Thời Thầy Tổ thường tu luyện Chuyển Luân Đại Pháp, Chu Dịch Đại Đạo Chân kinh.
Từ Giác Ngộ thấu rõ Đạo Pháp Võ Đạo. Thầy Tổ liền Tạo ra nhiều chiêu pháp bí quyết luyện công, khai mở Huyệt Đạo, Lưu Thông Khí Huyết. Trở thành Chuyển Luân Đại Pháp. Chu Dịch Đại Đạo Chân Kinh. Hay còn gọi là Thái Cực Thần Công. Tùy theo sự lãnh hội mà đi vào Vô Cực Thần Công.
Mất sáu năm để tìm ra Chu Dịch Đại Đạo Chân Kinh. Nhưng Thầy Tổ đi vào luyện tập chỉ hơn năm. Thế mà sự thành tựu không thể ngờ được. Dù chỉ là thành tựu một phần mười trong Chu Dịch Đại Đạo Chân Kinh cũng đã trở nên một con người khác. Thầy Tổ liền say sưa với Chu Dịch Đại Đạo Chân Kinh nầy. Trước năm 1975 Thầy Tổ trở về quê hương, đất nước giải phóng thống nhất Nam, Bắc. Những tàn dư những gì Việt Nam Cộng Hòa để lại trong đó có thuốc Tây.
Thầy Tổ đi làm ở nhà Cô Dượng vô tình nhìn thấy một lọ thuốc viên màu đỏ ấy là kỷ ninh bột đường. Thầy Tổ vì không biết, tưởng đó là thuốc bổ. Thầy Tổ liền uống liền mười hai viên, thấy chưa khỏe uống thêm bốn viên nữa. Với Kỷ Ninh Bột Đường nầy. Chỉ cần chín viên là đã toi mạng rồi.
Nhưng Thầy Tổ chỉ thấy xây xẩm mặt mày, Thầy Tổ kinh hãi không biết chuyện gì xảy ra, liền ngồi xếp bằng vận công, nhưng than ôi, Khí Lực, Nội Công không còn. Từ đó Thầy Tổ trở nên người bình thường. Nhưng trí huệ thời không sao.
Khi Thầy Tổ đến năm 28 tuổi đạt đến trí huệ vô ngại, thời đã nhận ra Cha Trời đã phá đi Thần Công của Thầy Tổ. Vì sợ Thầy Tổ say sưa pháp môn Chu Dịch Đại Đạo Chân Kinh. Mà không lo tỉnh tâm chuyển tải Thiên Ý ra đời cứu độ nhân loại con người trở về trời theo cơ Tận Độ.
Hơn bốn mươi năm chuyển tải Thiên Ý ra đời. Thầy Tổ đã bỏ quên không còn nhớ đến Chu Dịch Đại Đạo Chân Kinh nữa.
Cho đến khi Thầy Tổ cũng đã viết xong Kinh, Sử, Triết, Truyện, Văn, Thơ, Kinh Chú. Trải qua hơn bốn mươi năm, Thầy Tổ cũng đã già, tính bỏ qua Chu Dịch Đại Đạo Chân kinh. Môn Nội Công, Khí Công, Thần Công thượng thừa nầy. Môn Võ Đạo là môn Vận hành Tiểu Thiên Vũ Trụ thể xác con người. Đạt đến cảnh giới thượng thừa về Thần Công.
Nhất là chửa bệnh trị bệnh vô cùng hiệu quả. Chưa nói gì đến thành đạt Nội Lực, Nội Công, Khí Công, Đạt đến quyền Tạo Hóa.
Vì sợ thất truyền nên một số người trong đó có Ông Đinh Hùng Chung thành tâm cầu Thầy Tổ truyền lại Chuyển Luân Đại Pháp, Chu Dịch Đại Đạo Chân Kinh cho đời.
Vì đi vào về sau càng gần cuối tiểu kiếp con người bệnh tật vô cùng, thuốc Nam, thuốc Tây, Châm cứu, Xoa Bốp, bấm huyệt chưa đủ. Vì những thứ ấy, chưa phải là căn bản của sự chữa bệnh, chỉ là phần ngọn, chữa bớt bệnh nầy sanh ra bệnh kia. Chưa phải là phần gốc trị bệnh. Phần gốc trị bệnh chính là Chu Dịch Đại Đạo Chân Kinh.
Có lẽ đây là sự thưa thỉnh hợp lý. Nên Thầy Tổ cố gắng nhớ lại, truyền lại cho đời. Thành đạt ước mơ đi đến Văn, Võ, song toàn. Hữu ích cho Đời, cho Đạo. Cho non sông đất nước. Giữ vững Độc Lập, cũng như chống Ngoại Xâm.
***

Văn Hóa Cội Nguồn

Leave a Reply