LONG HOA THI TẬP CA – NHẠC – 479 – SAI LẦM Ý NGHĨ

LONG HOA THI TẬP
CA- NHẠC
479
SAI LẦM Ý NGHĨ

Đời hay nói rằng
Chết là hết
Không còn gì nữa
Vì mấy khi chết
Ai sống lại được đâu
Tu không tu
Thời cũng như nhau
Chết là hết
Còn đâu mà phân với biệt
Thật ra không phải vậy
Người có Hồn và Xác
Xác mất rồi
Hồn nào có chết
Sống hành ác
Hồn khổ biết bao
Ý nghĩ lầm sai
Dẫn tới họa tai
Xác mất rồi
Địa Ngục đọa sa
Bao khốn khổ
Cưa xẻ lột da
Chết nào phải là xong
Muôn kiếp đầu thai trả nợ
Bởi gì khờ dại
Nên ý nghĩ sai lầm
Sống trên đời
Tu là để nuôi phần hồn
Làm ăn là nuôi thể xác
Chỉ lo làm ăn
Mà quên mất đường tu
Còn nói dại ngu
Chết là hết con gì nữa đâu
Vì mưu sinh
Mà tạo ra nhiều nghiệp ác
Xác mất rồi
Hồn nhận lấy đeo mang
Luân hồi
Địa Ngục, Ngạ Quỷ, Súc sanh
Muôn đời vạn kiếp
Khốn nguy linh hồn
Nuôi xác thời nhiều
Đến khi nhận lại
Chỉ là con số không
Linh Hồn không chăm
Hoặc thờ ơ chẳng biết
Xác mất rồi
Hồn sa đọa tối tăm
Chỉ có người giác ngộ
Nuôi dưỡng thể xác
Tu dưỡng linh Hồn
Khi mãn kiếp trần
Xác trả lại rồi
Hồn được siêu sanh
Không còn sa đọa
Trầm luân luân hồi
An vui sống mãi trên trời
Tu là như thế,
Đắp bồi Hồn Linh
Người ngu
Suy nghĩ cũng ngu
Tự mình làm hại
Hồn Linh của mình
Chết nào phải hết
Chỉ là hành trình
Chuyển kiếp mà thôi
***
Đời hay nói rằng
Chết là hết
Không còn gì nữa
Vì mấy khi chết
Ai sống lại được đâu
Tu không tu
Thời cũng như nhau
Chết là hết
Còn đâu mà phân với biệt
Thật ra không phải vậy
Người có Hồn và Xác
Xác mất rồi
Hồn nào có chết
Sống hành ác
Hồn khổ biết bao
Ý nghĩ lầm sai
Dẫn tới họa tai
Xác mất rồi
Địa Ngục đọa sa
Bao khốn khổ
Cưa xẻ lột da
Chết nào phải là xong
Muôn kiếp đầu thai trả nợ
Bởi gì khờ dại
Nên ý nghĩ sai lầm
Sống trên đời
Tu là để nuôi phần hồn
Làm ăn là nuôi thể xác
Chỉ lo làm ăn
Mà quên mất đường tu
Còn nói dại ngu
Chết là hết con gì nữa đâu
Vì mưu sinh
Mà tạo ra nhiều nghiệp ác
Xác mất rồi
Hồn nhận lấy đeo mang
Luân hồi
Địa Ngục, Ngạ Quỷ, Súc sanh
Muôn đời vạn kiếp
Khốn nguy linh hồn
Nuôi xác thời nhiều
Đến khi nhận lại
Chỉ là con số không
Linh Hồn không chăm
Hoặc thờ ơ chẳng biết
Xác mất rồi
Hồn sa đọa tối tăm
Chỉ có người giác ngộ
Nuôi dưỡng thể xác
Tu dưỡng linh Hồn
Khi mãn kiếp trần
Xác trả lại rồi
Hồn được siêu sanh
Không còn sa đọa
Trầm luân luân hồi
An vui sống mãi trên trời
Tu là như thế,
Đắp bồi Hồn Linh
Người ngu
Suy nghĩ cũng ngu
Tự mình làm hại
Hồn Linh của mình
Chết nào phải hết
Chỉ là hành trình
Chuyển kiếp mà thôi
Vì mưu sinh
Mà tạo ra nhiều nghiệp ác
Xác mất rồi
Hồn nhận lấy đeo mang
Luân hồi
Địa Ngục, Ngạ Quỷ, Súc sanh
Muôn đời vạn kiếp
Khốn nguy linh hồn
Nuôi xác thời nhiều
Đến khi nhận lại
Chỉ là con số không
Linh Hồn không chăm
Hoặc thờ ơ chẳng biết
Xác mất rồi
Hồn sa đọa tối tăm
Chỉ có người giác ngộ
Nuôi dưỡng thể xác
Tu dưỡng linh Hồn
Khi mãn kiếp trần
Xác trả lại rồi
Hồn được siêu sanh
Không còn sa đọa
Trầm luân luân hồi
An vui sống mãi trên trời
Tu là như thế,
Đắp bồi Hồn Linh
Người ngu
Suy nghĩ cũng ngu
Tự mình làm hại
Hồn Linh của mình
Chết nào phải hết
Chỉ là hành trình
Chuyển kiếp mà thôi
Người ngu
Suy nghĩ cũng ngu
Tự mình làm hại
Hồn Linh của mình
Chết nào phải hết
Chỉ là hành trình
Chuyển kiếp mà thôi
***
Văn Hóa Cội Nguồn
——————————–

Leave a Reply