LONG HOA THI TẬP
CA NHẠC
420
MONG ANH TRỞ VỀ
Nơi thiên đàng
Rất nhiều
Phật, Thánh, Tiên, Thần, Chúa
Lâm phàm xuống thế
Ra sức lập công
Tận độ nhơn sanh
Trở lại thiên đàng
Theo lời dạy Cha Trời
Vì tiểu kiếp thứ chín
Sắp đi vào kết thúc
Trong số người lâm phàm
Có người bạn của tôi
Những người can đảm
Sanh xuống nhân gian
Nơi Thiên Đàng
Ngồi nhớ anh
Những đêm dài
Từ ngày chia ly
Bể trần, đưa anh về đâu
Có về được Cội Nguồn
Hay lạc vào
Khốn khổ bể dâu
Sang giàu
Hay khố rách áo ôm
Chư Tiên người thân
Ai cũng nhắc tên anh
Trong thương yêu
Bây giờ
Anh có được vui
Hay là
Bị Ma dắt quỷ lôi
Bạn bè chúng ta
Chỉ có mỗi anh
là đi vào chốn nhân gian
Có đi, rất khó trở về
Nơi thiên đàng cực lạc
Nơi cung vàng, điện ngọc
Nay vắng anh, không còn vui
Hàng cây báu
Thường che mát chúng ta
Nay vắng anh
Hàng cây báu cũng buồn
Những ngày trước đây
Tôi với anh,
Đi dạo thiên cung
Hai đứa nắm tay
Vui rất là vui
Nhìn hoa sen rực thắm
Nhưng rồi anh đi
Ôi biệt ly nhung nhớ
Nơi thiên giới
Tôi nhìn về
Trần thế xa xôi
Giọt buồn trong tôi
Bảy mươi ngày trôi qua
Trần gian bảy mươi năm
Tôi nghe nói
Anh về Nguồn được rồi
Tôi hết sức vui mừng
Hé lên
Niềm tin yêu vui sướng
Tôi không buồn nhớ
Vì biết rằng anh
Sắp trở lại
Quê hương thiên đàng
Tôi thương anh,
Thương nhất trên đời
Tin vui lại đến
Ánh hào quang
Nơi trần gian tỏa sáng
Chư thiên reo hò
Đón anh,
Người anh chiến thắng
Chiến thắng phiền não
Chiến thắng cám dỗ sự đời
Chiến thắng vô thường
Dẹp tan bát phong
Bể trần đứng vững
Anh đã ra khỏi sanh tử
Bước vào ngôi nhà
Vũ trụ tam thiên
Độ vô số hà sa
Muôn ức sanh linh
Trở thành thiên chúng
Công đức tột thế
Anh đã trở thành
Chuyễn luân Thánh Vương
Cai quảng vô số nước trời
Em thấy mình nhỏ bé
Như hạt bụi trong lòng anh
Người anh thương nhất đời em
***
Nơi Thiên Đàng
Ngồi nhớ anh
Những đêm dài
Từ ngày chia ly
Bể trần, đưa anh về đâu
Có về được Cội Nguồn
Hay lạc vào
Khốn khổ bể dâu
Sang giàu
Hay khố rách áo ôm
Chư Tiên người thân
Ai cũng nhắc tên anh
Trong thương yêu
Bây giờ
Anh có được vui
Hay là
Bị Ma dắt quỷ lôi
Bạn bè chúng ta
Chỉ có mỗi anh
là đi vào chốn nhân gian
Có đi, rất khó trở về
Nơi thiên đàng cực lạc
Nơi cung vàng, điện ngọc
Nay vắng anh, không còn vui
Hàng cây báu
Thường che mát chúng ta
Nay vắng anh
Hàng cây báu cũng buồn
Những ngày trước đây
Tôi với anh,
Đi dạo thiên cung
Hai đứa nắm tay
Vui rất là vui
Nhìn hoa sen rực thắm
Nhưng rồi anh đi
Ôi biệt ly nhung nhớ
Nơi thiên giới
Tôi nhìn về
Trần thế xa xôi
Giọt buồn trong tôi
Bảy mươi ngày trôi qua
Trần gian bảy mươi năm
Tôi nghe nói
Anh về Nguồn được rồi
Tôi hết sức vui mừng
Hé lên
Niềm tin yêu vui sướng
Tôi không buồn nhớ
Vì biết rằng anh
Sắp trở lại
Quê hương thiên đàng
Tôi thương anh,
Thương nhất trên đời
Tin vui lại đến
Ánh hào quang
Nơi trần gian tỏa sáng
Chư thiên reo hò
Đón anh,
Người anh chiến thắng
Chiến thắng phiền não
Chiến thắng cám dỗ sự đời
Chiến thắng vô thường
Dẹp tan bát phong
Bể trần đứng vững
Anh đã ra khỏi sanh tử
Bước vào ngôi nhà
Vũ trụ tam thiên
Độ vô số hà sa
Muôn ức sanh linh
Trở thành thiên chúng
Công đức tột thế
Anh đã trở thành
Chuyễn luân Thánh Vương
Cai quảng vô số nước trời
Em thấy mình nhỏ bé
Như hạt bụi trong lòng anh
Người anh thương nhất đời em
Tin vui lại đến
Ánh hào quang
Nơi trần gian tỏa sáng
Chư thiên reo hò
Đón anh,
Người anh chiến thắng
Chiến thắng phiền não
Chiến thắng cám dỗ sự đời
Chiến thắng vô thường
Dẹp tan bát phong
Bể trần đứng vững
Anh đã ra khỏi sanh tử
Bước vào ngôi nhà
Vũ trụ tam thiên
Độ vô số hà sa
Muôn ức sanh linh
Trở thành thiên chúng
Công đức tột thế
Anh đã trở thành
Chuyễn luân Thánh Vương
Cai quảng vô số nước trời
Em thấy mình nhỏ bé
Như hạt bụi trong lòng anh
Người anh thương nhất đời em
***
Văn Hóa Cội Nguồn
——————————————–
