LONG HOA THI TẬP
HÁT XƯA, CA TRÙ
BÀI 55: GIÁC NGỘ
Giác ngộ rồi
Thú tiêu sầu
Chính là
Bầu bạn kinh thơ
Có kinh giáo
Thời cuộc đời mới thú
Huệ mở khai
Đôi mắt mới có hồn
Vào đời
Mới rõ đường tà chánh
Anh hùng lạc đạo
Đếch phải đấng nam nhi
Bi luỵ mãi
Đời mấy khi an lạc
Nghiệp mang một gánh
Luôn hồi vạn kiếp
Có chi vui
Quê hương thiên giới
Xa xăm mù mịt
Ảo ảnh hồng trần
Ảo mộng phù du
Đời mãi ngu
Không biết gì giải thoát
Rượu bồ đề
Đâu là xa xỉ
Uống vào rồi
Tỉnh giấc nam kha
Phận sự cháu con
Nào phải bỏ Ông Cha
Cứ quanh quẩn
Theo ngoại bang
Cúi luồn vinh nhục
Mãn kiếp trần
Sa đọa cảnh âm ti
Dòng thời gian
Trôi nhanh như chớp mắt
Hết cuộc đời
Nào có cái chi chi
Núi hùng ấy
Không leo lên mà nghỉ
Từ núi cao
Thấy rõ cảnh sầu bi
Tiếng đàn tranh
Tiếng đàn bầu than thở
Lời ca trù
Nhắc nhở cháu cùng con
Dân Việt Nam
Từ ngàn xưa muôn thuở
Là con Trời
Dòng giỏi giống Rồng Tiên
Quỳ lỵ ai
Tự chính mình ngã đổ
Hãy đứng lên
Mà chầu Tổ chầu Tiên
Giác ngộ rồi
Thành con Trời Thiên Tử
Chủ càn khôn
Và chủ cả tam thiên
Đường vinh quang
Nào phải đâu
Cúi đầu xin xỏ
Mà bay lên
Hùng bá khắp bốn phương
Thú tiêu sầu
Chính là
Truyền kinh thơ xoay chuyển
Theo ý trời
Dìu dắt khắp nhân sanh
Đời mới thú
Khi dày công cứu thế
Phúc lộc đầy
Mới làm kẻ bề trên
Sống u mê
Sống lạc Nguồn lạc Cội
Đôi mắt vô hồn
Vào đời
Chẳng rõ đường tà chánh
Anh hùng lạc đạo
Đếch phải đấng nam nhi
Không xứng đáng
Là con Rồng cháu Tiên
***
Bi lỵ mãi
Đời mấy khi an lạc
Nghiệp mang một gánh
Luôn hồi vạn kiếp
Có chi vui
Quê hương thiên giới
Xa xăm mù mịt
Ảo ảnh hồng trần
Ảo mộng phù du
Đời mãi ngu
Không biết gì giải thoát
Rượu bồ đề
Đâu là xa xỉ
Uống vào rồi
Tỉnh giấc nam kha
Phận sự cháu con
Nào phải bỏ Ông Cha
Cứ quanh quẩn
Theo ngoại bang
Cúi luồn vinh nhục
Mãn kiếp trần
Sa đọa cảnh âm ti
Dòng thời gian
Trôi nhanh như chớp mắt
Hết cuộc đời
Nào có cái chi chi
Núi hùng ấy
Không leo lên mà nghỉ
Từ núi cao
Thấy rõ cảnh sầu bi
Tiếng đàn tranh
Tiếng đàn bầu than thở
Lời ca trù
Nhắc nhở cháu cùng con
Dân Việt Nam
Từ ngàn xưa muôn thuở
Là con Trời
Dòng giỏi giống Rồng Tiên
Quỳ lỵ ai
Tự chính mình ngã đổ
Hãy đứng lên
Mà chầu Tổ chầu Tiên
Giác ngộ rồi
Thành con Trời Thiên Tử
Chủ càn khôn
Và chủ cả tam thiên
Đường vinh quang
Nào phải đâu
Cúi đầu xin xỏ
Mà bay lên
Hùng bá khắp bốn phương
Thú tiêu sầu
Chính là
Truyền kinh thơ xoay chuyển
Theo ý trời
Dìu dắt khắp nhân sanh
Đời mới thú
Khi dày công cứu thế
Phúc lộc đầy
Mới làm kẻ bề trên
Sống u mê
Sống lạc Nguồn lac Cội
Đôi mắt vô hồn
Vào đời
Chẳng rõ đường tà chánh
Anh hùng lạc đạo
Đếch phải đấng nam nhi
Không xứng đáng
Là con Rồng cháu Tiên
***
Vào đời
Chẳng rõ đường tà chánh
Anh hùng lạc đạo
Đếch phải đấng nam nhi
Không xứng đáng
Là con Rồng cháu Tiên
***
Văn Hóa Cội Nguồn
————————————
