LONG HOA THI TẬP
CA- NHẠC
380
NGẪM SUY
Thôi hết rồi
Non nước điêu tàn
Cội Nguồn không còn
Truyền thống
Cũng ra ra đi
Con người
Đánh mất lương tâm
Sa chân
Vào con đường tội lỗi
Rồng tiên rời bỏ
Rắn sói rước vào
Để cho chúng nấu
Chúng xào chúng xơi
Lắm thương đau
Cảnh xé xâu
Hóa ra hận sầu
Cảnh yên bình
Sống an lành
Biến mất xa xôi
Đời chỉ còn
Là niềm thương đau
Sống ngẹn ngào
Nô lệ cúi đầu
Bể dâu cuộc sống
Thịt xào lộn da
Lạc Nguồn
Ra quỷ ra ma
Mất luôn quyền sống
Ấm no thanh bình
Không có
Dân chủ nhân quyền
Làm thân trâu ngựa
Chúng cày chúng xơi
Chỉ còn
Nuốt lệ khum lưng
Rưng rưng nước mắt
Sầu ơi là sầu
Cây mất Gốc
Còn gì sự sống
Đành héo khô
Tơi tả lá cành
Sông mất Nguồn
Sông đành trơ đáy
Nước đâu còn
Nước mất cạn khô
Ai ơi
Đường bỏ Ông Cha
Cội Nguồn trụ vững
Mới là người khôn
Làm cho
Non nước nước non
Đơm hoa kết trái
Vàng son nước nhà
***
Lạc Nguồn
Ra quỷ ra ma
Mất luôn quyền sống
Ấm no thanh bình
Không có
Dân chủ nhân quyền
Làm thân trâu ngựa
Chúng cày chúng xơi
Chỉ còn
Nuốt lệ khum lưng
Rưng rưng nước mắt
Sầu ơi là sầu
Cây mất Gốc
Còn gì sự sống
Đành héo khô
Tơi tả lá cành
Sông mất Nguồn
Sông đành trơ đáy
Nước đâu còn
Nước mất cạn khô
Ai ơi
Đường bỏ Ông Cha
Cội Nguồn trụ vững
Mới là người khôn
Làm cho
Non nước nước non
Đơm hoa kết trái
Vàng son nước nhà
***
Ai ơi
Đường bỏ Ông Cha
Cội Nguồn trụ vững
Mới là người khôn
Làm cho
Non nước nước non
Đơm hoa kết trái
Vàng son nước nhà
***
Văn Hóa Cội Nguồn
———————————
