LONG HOA THI TẬP – SẤM KINH – BÀI 41:  TRỞ VỀ NGUỒN CỘI TRỞ LẠI, QUÊ TIÊN

LONG HOA THI TẬP
SẤM KINH
BÀI 41:  TRỞ VỀ NGUỒN CỘI
TRỞ LẠI, QUÊ TIÊN

1
Trần gian cõi tạm được gì
Mấy ai chịu khó ngoảnh đầu ngẫm suy
Cả đời lận đận bon chen
Chỉ lo cuộc sống mưu sinh tháng ngày
Sớm khuya vất vả nhọc nhằn
Quên đi Linh Giác Linh Hồn của ta
Đến khi mãn kiếp trần qua
Linh Hồn chẳng biết về đâu cõi nào
2
Lạc vào cảnh giới mịt mù
Luân hồi sanh tử, khốn cùng tử sanh
Sống đời quên mất Hồn Linh
Đến khi xác bỏ bơ vơ lạc loài
Đời trần cõi tạm qua liền
Quê trời mới thật quê người an vui
3
Đến trần cũng chẳng mang gì
Lìa trần cũng chẳng có gì mang theo
Của tiền vật chất thế gian
Chỉ là giả tạm phải đâu của mình
Lìa trần phải trả cho trần
Giàu nghèo cũng thế thân trần trắng tay
4
Lời kinh rao giảng từ lâu
Cõi trần giả tạm đến đi lẽ thường
Nhiều người thác xuống Diêm Đài
Mới hay nghiệp quả theo mình mà thôi
5
Quan dân thời cũng như nhau
Đã mang nghiệp ác thời vào Âm Ti
Hành hình đau đớn biết bao
Chết đi sống lại đớn đau tột cùng
6
Phải chi khi sống trên trần
Biết lo tu dưỡng vừa thân vừa hồn
Xác thân thời lấp vùi chôn
Hồn nhờ thiện nghiệp siêu sanh cõi trời
Có đâu sa đọa Âm Tào
Chết đi sống lại hành hình khiếp kinh
7
Đời trần như chiếc bóng câu
Giọt sương đêm tối biến tan ngày về
Đời người như nước qua cầu
Như mây tựa khói tan dần biến tan
Linh Hồn chỉ có Hồn Linh
Mới là bất tử trường sanh trường tồn
Xác thân chỉ tạm một đời
Mượn rồi phải trả Linh Hồn ra đi
Trãi bao số kiếp hà sa
Linh Hồn còn mãi đến nay tận giờ
8
Mỗi lần luân chuyển luân hồi
Hồn mang nghiệp thiện sang giàu vinh hoa
Ác nghiệp thời phải đọa sa
Vào nơi Âm Phủ vào ra ngục tù
9
Người Ta thiện nghiệp có rồi
Kẻ đưa người rước về trời tiên diêu
Còn mình ác nghiệp mang theo
Chẳng ai tiếp dẫn vào nơi đọa đày
10
Khuyên người đang sống hiện tiền
Nhớ lo về Cội tìm đường tu thân
Gieo nhân tích đức gieo nhân
Hành trang trở lại quê tiên cõi trời
Tu nhà cũng đắc như thường
Cần chi phải đến miếu đền chùa am
11
Nhất thời tu ở tại gia
Thứ hai tu chợ thứ ba tu chùa
Nhất là về Cội về Nguồn
Chánh Thân Chánh Mẫu bọc đùm chơ che
Tu là rõ thấu đường đi
Trở về Chân Tánh Chân Tâm đạo thành
12
Cần chi tìm kiếm vọng cầu
Càng cầu càng lún sa vào đường mê
Tu là thờ kính Cha Ông
Ông Trời nào bỏ cháu con quay về
Xin đừng bắt chước những người
Bỏ Nguồn lạc Cội, trở thành bơ vơ
13
Tu là vững Gốc mới nên
Vững Nguồn vững Cội thành Tiên, Thánh, Thần
Tu là hành thiện giúp đời
Luôn là biết đủ tứ thời an nhiên
Tu mà trốn chạy lánh tu
Khó mong tìm thấy hoa sen chốn bùn
14
Tu Gia tu chợ dễ thành
Từ nơi bùn đất mọc thành hoa sen
Tu ngay giữa chốn rối ren
Mà tâm định tỉnh mới nên Thánh Thần
Tu ngay giữa chốn bùn lầy
Mà không bị nhiễm Tổ Thầy Phật Gia
15
Tu là tích thiện gieo nhân
Thường xuyên bố thí giúp cho mọi người
Thế nhân được sống yên bình
Ai ai cũng được phúc lành âu ca
Nhất là Nguồn Cội không xa
Mãn trần hồn được siêu thăng về trời
Tu là bồi đắp, đắp bồi
Công phu, công quả, công trình dày công
16
Tu theo tánh hạnh từ bi
Ban ơn bố đức truyền kinh độ đời
Làm người hướng dẫn chỉ đường
Mới nên công đức mới thành công lao
Giúp người thời mãi ngôi cao
Nhiều người ủng hộ uy danh lẫy lừng
17
Ở trên thiên giới thiên đàng
Mới là quê chính của người chân tu
Giàu nghèo ở tại trần gian
Không mang theo được bận chi giàu nghèo
Về Nguồn ta sống chung cùng
Đồng hành trở lại quê trời cõi Tiên
18
Dù đời cứ mãi hơn thua
Nhưng ta thời lại bỏ công tu hành
Dù đời cứ mãi xuôi dòng
Nhưng ta trầm tỉnh ngược dòng ta đi
Họ thời tìm chốn đua chen
Còn ta tìm đến Cha Ông tựa kề
Để lòng thanh tịnh lìa mê
Lời Trời dạy bảo sớm trưa tu hành
19
Tình yêu, yêu Đạo. yêu Nguồn
Quyện vào hơi thở chung tình tháng năm
Nhẹ nhàng gió thoảng mây bây
Trái tim rộng mở vòng tay đại từ
Đời người ngắn ngủi không dài
Sống cho có ích mới thành Đạo Cao
20
Mai nầy mãn kiếp trần gian
Hồn lên thiên giới an vui vĩnh hằng
Mai nầy nhắm mắt lìa trần
Hồn ta đã hóa Thánh, Thần tiêu diêu
21
Lạy Cha lạy Mẹ Chánh Thân
Trên cao Cha Mẹ cứu con chốn trần
Đời là bể khổ vô thường
Là nơi vực thẳm là đường đọa sa
Con quỳ con lạy ba ngôi
Tổ Tiên Tạo Hóa, hiện thân Cha Mẹ Trời
Quyền năng vô tận vô cùng
Ban phước giáng họa khắp thời hư không
22
Không ai hơn được Ba Ngôi
Tối cao vũ trụ đất trời càn khôn
Nguyện cầu cứu vớt chúng con
Khắp cùng nhân loại siêu sanh về trời
Tiểu kiếp cũng sắp hết rồi
Nếu không về được thiên đàng khốn nguy
23
Kinh nầy vốn thật sâu xa
Chỉ cần hiểu được một câu cũng lành
Huống chi đọc tụng thuộc lòng
Kết thành trí huệ mọi điều rõ thông
Lên ngôi phúc báo chân Ông
Vạn đời muôn kiếp giàu sang tột cùng
Sống đời danh tiếng lẫy lừng
Thân tướng xinh đẹp ai nhìn cũng ưa
Gia đình dòng họ an vui
Cháu con hòa thuận công danh rỡ ràng
Cầu tài cầu lộc đều thành
Trăm may nghìn mắn cầu gì cũng linh
Huống chi in ấn chép biên
Cúng dường bố thí phổ truyền rộng ra
Ông Bà Cha Mẹ siêu thăng
Về trời hưởng phước an vui vĩnh hằng
Bản thân thành Thánh, thành Thần
Thành Tiên, thành Phật về trời an vui
Kinh nầy đọc tụng thường đêm
Quỷ Thần phù hộ Thánh Tiên phù trì
Quyền năng Thiên ý lời Trời
Đi vào tận độ Linh Hồn, Hồn Linh
Chỉ cần nghe được một câu
Hồn Linh siêu thoát siêu thăng Linh Hồn
Trở về thiên giới an lành
An vui hạnh phúc vĩnh hằng an vui
Kệ Rằng
Dù cong ngay, nhưng cây luôn vẫn sống
Dù đời ngắn, nhưng nấm vẫn mọc lên
Thấp như cỏ, đời vẫn xanh vẫn mướt
Lá lìa cành, lá tìm Cội nào quên
Bao sự sống, vẫn luôn tìm ánh sáng
Kiếp con người, đã có chí thì nên
Bao tầng trời, xa tận cùng xa lắc
Đã quyết đi, thời có lúc đến nơi
Đã kết hạt, tự nẩy mầm để sống
Sợ chi ai mà không đám mọc lên
***
Văn Hóa Cội Nguồn
—————————————————-

Leave a Reply