LONG HOA THI TẬP
HÁT XƯA, HÁT XẨM
BÀI 22: DẠI, KHÔN
Người khôn
Nhận Tổ quy Tông
Nhận Tổ quy Tông
Như cây có Gốc
Như sông có Nguồn
Ý a a ý ì i
Kẻ dại
Chẳng chịu nhận nhìn
Chẳng chịu nhận nhìn
Như cây mất Gốc
Héo cành tả tơi
Ới a a ý ì i
Người khôn
Truyền thống mãi đi
Truyền thống mãi đi
Sáng nhân sáng đức
Hiếu trung sáng ngời
Ơi hời a ý ơi hời
Người ngu mất Cội
Mất Nguồn cạn khô
Người khôn
Chẳng bỏ Ông Cha
Chẳng bỏ Cha Ông
Như gà con có mẹ
An vui tháng ngày
A ời a ý a ời
Người ngu
Nguồn Cội không nhìn
Bơ vơ lạc lõng
Giữa đời bơ vơ
Ý a a ý ì i
Người khôn
Chẳng nói quanh co
Chẳng nói quanh co
Người ngu lắm chuyện
Lắm trò quẹo quanh
A ời a y ời a
Người khôn
Biết dưới biết trên
Biết dưới biết trên
Người ngu cao ngạo
Chẳng xem ai ra gì
Ý y y ý i ì
Người khôn
Không thích dối lừa
Không thích dối lừa
Kẻ ngu thời lại
Đặc điều ba hoa
Ý a a ý í a
Người khôn
Nhìn nhận Ông Cha
Nhìn nhận Ông Cha
Ngợi ca không hết
Xót xa lòng thành
A ỳ
Kẻ ngu
Thời lại không nhìn
Ca ông hàng xóm
Cúi đầu van xin
Ý y i ý ì i
Người khôn
Dòng giống phát huy
Dòng giống phát huy
Kẻ dại phỉ báng
Kể chi giống nòi
Ơi à a ý ơi à
Khôn nhà dại chợ
Thật là mất khôn
Loạn trí loạn tâm
À ỳ á ý ì a
Người khôn
Vì nước vì non
Vì nước vì non
Kẻ ngu vơ vét
Nát tan nước nhà
Ơi à a ý ơi à
Người khôn
Theo bước Vua Hùng
Theo bước Vua Hùng
Kẻ ngu theo giặc
Tôn thờ ngoại bang
Ới a a ý ngu si
Cha ông
Thời lại không ca
Ca Ma ca Quỷ
Không ra con người
A ời a ý a ời
Người khôn
Trung hiếu chang hòa
Trung hiếu chang hòa
Kẻ ngu thời lại
So bì gét ganh
A ời a ý ời a
Người khôn
Giữ lấy Lương Tâm
Giữ lấy Lương Tâm
Kẻ ngu bán rẻ
Hẩm hâm xem thường
Không bằng
Một cắt một hào
Tự mình vứt bỏ
Hết rồi trí khôn
Ý a a ý a y
Người khôn
Tránh sự hôi tanh
Tránh sự hôi tanh
Kẻ ngu lại thích
Giật giành ô mang
Ý a a ý ời a
Người khôn
Mong được siêu sanh
Mong được siêu sanh
Kẻ ngu vùi dập
Hồn Linh, chính mình
Đi vào
Sa đọa ngục hình
Không ngày nào ra
Ới a a ý ỳ a
Mới hay
Trong cõi người ta
Người khôn kẻ dại
Rạch ròi hai bên
Người khôn
Nhìn đã rõ thông
Kẻ dại thì lại
Tối tăm mịt mù
Ơi hời
Trần thế cuộc trần
Là nơi hổn tạp
Nhiều thành phần
Sống chung
Ới a a ý à a
Tu là
Phát huệ mới tu
Tu hoài không phát
U mù khổ thân
Trí là
Phân biệt giả Chân
Khôn ngu đều rõ
Đọa siêu tỏ tường
Ơi hời a ý ơi hời
Trong đục, trong đục
Chẳng lầm chẳng sai
Đàn ca hát xẩm vang lên
Để cho nhân thế
Rõ phân hai đường
Không còn
Lẫn lộn lạc lầm
Để ta chọn lấy
Con đường ta đi
Ý a a ý ì a
Ý a a ý ì a
***
Văn Hóa Cội Nguồn
—————————————-
