LONG HOA THI TẬP CA – NHẠC – 343 – CHẲNG CÒN CHI

LONG HOA THI TẬP
CA- NHẠC
343
CHẲNG CÒN CHI

Nàng và tôi
Chung sống với nhau
Không bao lâu
Thời rạn nứt tình yêu
Tuy sống chung
Nhưng vợ chồng
Mỗi lúc một xa
Tôi nhìn về cuối trời
Nàng nhìn về cuối biển
Tình yêu
Giữa tôi và nàng
Phai lợt dần
Như làn mây khói
Cũng bởi không chung đường
Mà cuộc sống
Càng ngày càng cách xa
Nàng theo đời
Chạy theo
Con đường phù phiếm
Càng lún sâu
Vào cảnh giới xa hoa
Còn tôi đi theo
Con đường tranh đấu
Cảnh nhục vinh
Trong kiếp sống phôi pha
Rồi cuối cùng
Cảnh chia tay cũng đến
Những người con
Thời chẳng biết theo ai
Đời là thế
Biển trần
Muôn vạn lối
Con đường nào
Để chúng ta đi
Giờ nghĩ lại
Cũng tại mình mất Gốc
Cả hai người
Cùng đã lạc lối đi
Đi quá xa
Nên đâu còn gặp lại
Lạc Cội Nguồn
Thời cuộc sống
Chẳng ra chi
Ôi trần gian
Ôi muôn đường vạn lối
Con đường nào
Cũng đậm nét sầu bi
Có mấy ai
Mà tình yêu trọn vẹn
Hợp rồi tan
Thường rẽ lối bước đi
Hạnh phúc
Trở thành cơn mây khói
Hối tiếc đã rồi
Tan giấc mộng
Chẳng còn chi
***
Nàng theo đời
Chạy theo
Con đường phù phiếm
Càng lún sâu
Vào cảnh giới xa hoa
Còn tôi đi theo
Con đường tranh đấu
Cảnh nhục vinh
Trong kiếp sống phôi pha
Rồi cuối cùng
Cảnh chia tay cũng đến
Những người con
Thời chẳng biết theo ai
Đời là thế
Biển trần
Muôn vạn lối
Con đường nào
Để chúng ta đi
Giờ nghĩ lại
Cũng tại mình mất Gốc
Cả hai người
Cùng đã lạc lối đi
Đi quá xa
Nên đâu còn gặp lại
Lạc Cội Nguồn
Thời cuộc sống
Chẳng ra chi
Ôi trần gian
Ôi muôn đường vạn lối
Con đường nào
Cũng đậm nét sầu bi
Có mấy ai
Mà tình yêu trọn vẹn
Hợp rồi tan
Thường rẽ lối bước đi
Hạnh phúc
Trở thành cơn mây khói
Hối tiếc đã rồi
Tan giấc mộng
Chẳng còn chi
***
Ôi trần gian
Ôi muôn đường vạn lối
Con đường nào
Cũng đậm nét sầu bi
Có mấy ai
Mà tình yêu trọn vẹn
Hợp rồi tan
Thường rẽ lối bước đi
Hạnh phúc
Trở thành cơn mây khói
Hối tiếc đã rồi
Tan giấc mộng
Chẳng còn chi
Văn hóa Cội Nguồn
—————————————

Leave a Reply