NGÔ, BẮP
Bỏ Ngô thành Bắp, đó phải không
Nghe nói rằng anh, đạo chưa thông
Thân nhờ cái Gốc, anh lại bỏ
Trở thành bèo bọt, cảnh trôi sông
Anh lừa chi nữa, thân bất hiếu
Vô ơn bạc nghĩa, với song thân
Tổ Tiên Nguồn Cội, anh không nhớ
Vua Hùng Quốc Tổ, anh đã quên
Con cháu Vua Hùng, anh cướp lấy
Tội đà rõ tội, tự gây nên
Con ai cháu nấy, cướp mà chi
Phạm luật thiên đình, âu trả giá
Còn đường, nhưng đã hết lối đi
Gieo nhân bất chính, chờ họa tới
Gươm thiên trấn quốc, chém yêu tinh
Ăn năn sám hối, quy bổn Gốc
May ra hồn được, thoát siêu sinh
Con cháu Vua Hùng, đâu dễ cướp
Đụng vào, thời họa đến tai ương
Giả danh giả phật. làm chi nữa
Dấu đầu, những cũng đã lòi đuôi
Bay mùi chồn cáo, ma với quỷ
Lưới trời đâu dễ, lọt cây kim
Mắt Trời, đâu thể lừa với phỉnh
Tỉnh đi thức tỉnh, sớm ăn năng
Gươm thiên Văn Hóa, đâu phải bở
Tha la địa võng, phủ cùng giăng
Chạy đâu cho thoát, trời vây phủ
Tỉnh đi còn kịp, sám hối ăn năng
***
Văn Hóa Cội Nguồn
———————————————-
