DÂN NƯỚC, NƯỚC DÂN Người dân dễ gạt biết bao Vì dân là nước, dễ tin bị lừa Nhưng đừng thấy thế mà lầm Đến
DÂN NƯỚC, NƯỚC DÂN Người dân dễ gạt biết bao Vì dân là nước, dễ tin bị lừa Nhưng đừng thấy thế mà lầm Đến
THÁI BÌNH CA Đã mấy nghìn năm, sáng bừng ra Rồng Tiên phơi phới, ánh minh soi Dòng đời cũng trổ, mùa xuân mới Tự
DÂN KHỔ LẮM RỒI Nước non dân khổ lắm rồi Sao quan cứ mãi vô tình chẳng hay Khốn cùng dân oán dân than Vương,
LẼ PHẢI ĐÂY CHĂNG Tòa án lương tâm, đã bùng lên Không thể lặng im, nín với câm kêu oan nổi dậy, cùng đất nước
DẬY THÊ LƯƠNG. Trăng ơi, hãy xuống thăm đất Việt. Lúc nầy tơi tả, ốm đau luôn Có miệng mà không sao nói được Sông
Ê CHỀ Thế thời, thời thế bạc như vôi Mấy nhành củi mục, nối đuôi trôi Xào bần nhào cục, như đống rác Tham vọng