TIẾNG SÁO QUÊ HƯƠNG Vi vu tiếng sáo gọi lòng Lan bay khắp cõi đường trần nước non Vi vu tiếng sáo thở than Nỗi
TIẾNG SÁO QUÊ HƯƠNG Vi vu tiếng sáo gọi lòng Lan bay khắp cõi đường trần nước non Vi vu tiếng sáo thở than Nỗi
CŨNG NHƯ KHÔNG. Bỏ Nguồn, bỏ Cội, bỏ Cha Ông Họa tai ập đến, hết cậy trông Quên Ông Quốc Tổ, người dựng nước Cái
NGUY KHỐN Nước non Việt, ngọn đèn leo lét Lòng ngậm ngùi, chua xót biết bao Trời Nam tan nát còn đâu Giang san cơ
NHỮNG NGƯỜI BẠN Từ dạo ấy, tôi luôn ngồi bàn phím Mắt tôi nhìn, nhưng đang kiếm người thân Và một hôm, đôi mắt tôi
DÂN TỘC RỒNG TIÊN Dân Bách Việt, dân Tiên Rồng uy dũng Theo Vua Hùng, vào tự thuở dựng non Một dân tộc, không gì
ĐẤT NƯỚC CHUNG, Nước non, nào phải đảng các Ngài Giành lấy mà chi, cảnh độc tài Cái quyền thừa kế, ai cũng có Toàn