NHÂN CÁCH CON NGƯỜI Nhìn người Hàn, lạy quỳ xin lỗi Mà lòng tôi, xúc cảm vô cùng Hòa bình ơi hỡi hòa bình Người
NHÂN CÁCH CON NGƯỜI Nhìn người Hàn, lạy quỳ xin lỗi Mà lòng tôi, xúc cảm vô cùng Hòa bình ơi hỡi hòa bình Người
NGẬM ĐẮNG NUỐT CAY Thế thời ảm đạm, trở màu tang Khốn khổ trùm lên, khắp nước non Tai bay họa gỡi đầy khắp lối
NGAO VỚI NGÁN Đất nước quê hương vẫn gợn buồn Đợi thuyền Dân Chủ, mãi trôi luôn Bến hẹn Tự Do còn xa lắc Nhuộm
NHỚ NGƯỜI ƠI Gieo thiện hành trang để về trời Kiếp trần giã tạm, nhớ người ơi Theo bước Cha Ông về Nguồn Cội Nở
CẢNH TƠI BỜI Nhìn nước nhìn non, cảnh tơi bời Khốn khổ dồn lên, mãi cuộc đời Họa đến tai vây, cùng khắp lối gieo
VÌ CỚ SAO Một bửa nọ, Sông liền hỏi Núi Vì cớ sao, dân chúng ốm đau Kinh hồn khiếp vía làm sao Người nào