GIEO NHÂN LÀNH Là con cháu Lạc Hồng Dân Đại Việt Gieo nhân lành, tận độ khắp thế nhân Chân nhẹ bước, khắp bầu trời
GIEO NHÂN LÀNH Là con cháu Lạc Hồng Dân Đại Việt Gieo nhân lành, tận độ khắp thế nhân Chân nhẹ bước, khắp bầu trời
DỰNG XÂY ĐỜI MỚI Tôi là một, trong những người lặng lội Sống tha phương, thực hiện những ước mơ Ba mươi năm, trong cảnh
DẠI GÌ Ngu dại gì, mà theo Trung Cọng Để cho đời, phỉ nhục Tổ Tông Ngu dại gì, tôn thờ lũ giặc Để cho
ĐỨC BỎ HOANG Đạo lý gì đâu, Đức bỏ hoang Phương châm tiền bạc, dối với gian Ông Cống, Ông Nghè, hơn đất nước Xem
ĐỐI ĐẦU Tôi sinh ra, đâu phải ngồi nhìn Tôi sinh ra, đâu phải cúi đầu Mà là bảo vệ đất trời quê hương Một
ĐI VÀO BÌNH YÊN Dân về Cội, đâu còn khô héo Thì nước non, trở ánh trời xuân Đông tàn u ám biến tan Không