HỠI NHỮNG AI Hỡi những ai, thức thời chán ngán Bước đường đời, u ám tối đen Trở về Nguồn Cội ẩn thân Kinh thơ
HỠI NHỮNG AI Hỡi những ai, thức thời chán ngán Bước đường đời, u ám tối đen Trở về Nguồn Cội ẩn thân Kinh thơ
THẾ SỰ ĐỜI Đọc kinh ngẫm nghĩ thế sự đời Lăng xăng cuộc sống, muốn đứt hơi Xui thời thoáng chốc, đi tiêu sạch Ruộng,
QUÊN MÌNH VÌ DÂN Chúng ta dân tộc Việt Nam Hùng anh bao lớp Cha Ông sáng ngời Chúng ta con cháu Tiên Rồng Sợ
NHỚ VỀ ĐẤT MẸ Dù cho đi khắp chân trời Cũng luôn nhớ mãi đất trời quê hương Ôi quê hương, thân thương lai láng
LÀ NGƯỜI VIỆT Là Người Việt Nam Ai cũng yêu quê hương Yêu non yêu nước ngân vang trong lòng Là người Việt, khắp cùng
ĐỔI MỚI Thế vận nước, đến hồi đổi mới Ánh bình minh, tỏa sáng sơn hà Khắp trong đất nước quê nhà Dòng người cuồn