ÁNH ĐUỐC SOI ĐƯỜNG Ánh đuốc bừng lên trong tăm tối Dẫn đường cứu vớt, kẻ sa chân Ra khỏi âm u, đầy nguy khốn
ÁNH ĐUỐC SOI ĐƯỜNG Ánh đuốc bừng lên trong tăm tối Dẫn đường cứu vớt, kẻ sa chân Ra khỏi âm u, đầy nguy khốn
LẮM TÀI BA Địa linh nước Việt, lắm tài ba Tuổi nhỏ trí cao, Đạo vạn tòa Văn chương lỗi lạc, rền sông núi Lắm
KHÍ PHÁCH TIÊN RỒNG Ai yêu nước, hãy bước về Nguồn Cội Quyết một lòng, sử dụng Đạo Văn Thơ Với gươm thiên, Ý Trời
CHỈ LÀ KHÓI MÂY Trò đời luôn nở nụ hề Khói mây rồi cũng trở về khói mây Nắng mưa rượt đuổi cùng nhau Để
EM THEO ANH Anh đi thời cứ mà đi Anh về Nguồn Cội em theo anh về Anh đi trở lại quê nhà Thời em
ĐẸP VÔ BIÊN Tôi gặp em, qua một lần gặp gỡ Nhưng lòng tôi, luôn nhớ mãi không quên Ôi nét mặt, như vầng trăng