SAO ANH CÒN TRỞ LẠI Về Nguồn Cội, sao anh còn trở lại Tiếc mà chi, cảnh rét lạnh mùa đông Bao khốn khổ, luôn
SAO ANH CÒN TRỞ LẠI Về Nguồn Cội, sao anh còn trở lại Tiếc mà chi, cảnh rét lạnh mùa đông Bao khốn khổ, luôn
NON NƯỚC ĐỔI THAY Nhìn non nước, xuân về phơi phới Ánh bình minh, tỏa sáng trời nam Thế thời đổi mới đi lên Làm
KHÔNG DẠI GÌ Không dại gì, rời xa Nguồn Cội Mất Gốc rồi, lặng lội bơ vơ Biển trần vất vã gian nan Biết bao
NGẠI GÌ Theo bước Cha Ông có hại gì ? Sao ta không đến, trở ngại chi Hay là ta nghĩ chê phước ít Hay
LẬP CÔNG Cội Nguồn ca ngợi, phước dường bao Phỉ bán mà chi, rước họa vào Kính trọng Cha Trời, Trời che chở Truyền kinh
SỐ PHẦN DO NGƯỜI Cũng thời một kiếp con người Vương, quan, giàu có sang hèn khác nhau Khôn ngu dại dột thông minh Người