BẾN MỘNG HỒN QUÊ Bến mộng hồn quê, trên bến sông Người qua kẻ lại, mãi đúc đông Lòng xuân rộn rã, qua ánh mắt
BẾN MỘNG HỒN QUÊ Bến mộng hồn quê, trên bến sông Người qua kẻ lại, mãi đúc đông Lòng xuân rộn rã, qua ánh mắt
CẢNH GIỚI NON NGÀN Cảnh giới non ngàn, giọt mưa sa Thác reo suối chảy, hoa đầy hoa Tiếng búa tiều phu, vang trong núi
MÙA XUÂN MỚI Mùa xuân mới, mùa xuân no ấm Cảnh thanh bình, hạnh phúc tự do Rồng Tiên phất phới bay lên Phun châu
VỀ ĐI ANH Về đi anh về đi anh Quê hương đổi mới thị thành đổi thay Cánh đồng tăm tắp cò bay Không còn
VĂN HÓA THIÊN Ý Quê hương đất nước Việt Nam Có nền Văn Hiến tối cao lẫy lừng Có Ông Quốc Tổ Vua Hùng Chí
ĐÔNG TÀN XUÂN ĐẾN Quê hương đâu phải, mãi lạnh tanh Chuyển đến mùa xuân, quả ngọt lành Có ngọn gió nồm, đưa hơi mát