TẤM LÒNG HIẾU KÍNH
Đọc kinh thơ, khó cầm nước mắt
Lời kinh thơ, ôi thấu tận tim
Chỉ người mới cứu Việt Nam
Vượt qua khổ ải gian nan sống còn
Ôi Quốc Tổ trở về lặng lẽ
Người ở đâu già trẻ thế nào
Ai lo dưa muối cho người
Hay là người sống một mình cô đơn
Người đã sống bình yên hay khổ
Mang xác phàm, bệnh, lão, tử, sanh
Ốm đau người biết làm sao
Hay là chịu đựng vượt qua tháng ngày
Nhìn kinh giáo quá nhiều như thế
Cũng thấy rằng tổn sức biết bao
Công lao trời biển công lao
Ơn người khó trả ức muôn vạn đời
Con đã khóc khi cầm kinh giáo
Lời ngọc châu cứu vớt thế nhân
Mở đường độ thoát hồn linh
Về trời sống mãi an vui vĩnh hằng
Là Quốc Tổ đức người vô tận
Không bao giờ làm hại một ai
Hi sinh năm tháng, tháng năm
Lo cho đất nước vượt qua khốn cùng
Mấy mươi năm viết ròng kinh giáo
Để lại đời cứu thoát nạn tai
Nhất là đất nước Việt Nam
Anh linh tỏa sáng vinh quang rạng ngời
Con đã hiểu không cầm nước mắt
Không ai ngoài cứu nước Việt Nam
Chính là Quốc Tổ Chí Tôn
Quyền năng trí đức chuyển xoay thế thời
Làm cho nước Việt sau nầy
Muôn năm độc lập lẫy lừng năm châu
Ước chi gặp được Chí Tôn
Chỉ là nhìn thấy cũng vui cả đời
Huống chi cung phụng cho người
Miếng cơm manh áo để người bớt lo
Người ơi đừng vội ra đi
Chúng con thương nhớ Chí Tôn vô cùng
Người ơi đừng vội về trời
Để con nhìn thấy dáng hình trần gian
Ơn người thấm cả nước non
Ơn người thấm cả trần gian cõi trần
Công ơn non núi biển trời
Chúng con nhớ mãi ơn người nhớ ơn
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn
