XUÂN HẠ THU ĐÔNG

XUÂN HẠ THU ĐÔNG

Xuân đà chín chục già rồi
Thế là xuân đã rụng đôi lá sầu
Đời xuân nào có bao lâu
Xuân đi xuân rụng trái sầu nóng rang
Hè về hè nắng chóa chang
Cho cây khát nước cho ngàn đất khô
Hè già hè nhớ mùa thu
Hè đi để lại biết bao nỗi buồn
Thu về kể chuyện lá vàng
Cho non cho nước thêm càng mộng mơ
Thu đi để lại hồn thơ
Cho Đông ngơ ngẩn nỗi bờ bảo giông
Thương đời Đông mãi khóc ròng
Khóc cho tràng ngập ruộng đồng mới thôi
Nhớ Xuân, Đông lạnh cả trời
Đông đi, Đông để một thời xác xơ.
*********
Cao Đức Thắng.

Leave a Reply