Bao cuộc sống thăng hoa mà quên đi người dựng nước, thời khó mà giữ vững độc lập lâu dài. Chúng ta chỉ thấy hiện tại mà quên đi quá khứ là chúng ta tự chặt bỏ Gốc Rễ của mình, đánh mất sự linh thiêng của ông cha, của hồn thiêng dân tộc đã có từ hàng nghìn thậm chí hàng triệu năm.
Đánh mất văn hóa Cội Nguồn là đánh mất cả hồn thiêng dân tộc, sự linh thiêng không còn nữa. Trải qua bao cuộc nô lệ kéo dài hơn nghìn năm, dân chúng lầm thang cảnh trâu cày ngựa cỡi, đói nghèo lạc hậu, điểm tô ngục tù.
Chế độ này qua chế độ khác đến, không có gì là mới mẽ, dân chủ công bằng được lặp đi lặp lại mãi cũng không thực hiện được.
Đau đớn thay phận dân đen
Đói cơm rách áo, lại thêm ngục tù.
Sự đồng cảm sâu sắc đối với số phận cuộc đời nô lệ mất tự do, sự đau đớn của mình cũng chính là sự đau đớn của người khác, mình là người đáng thương cũng như bao nhiêu người cùng cảnh ngộ mất tự do nô lệ đều đáng thương như thế.
Sống đã chung, cuộc đời nô lệ
Thời còn chi, chung vế đấu tranh
Nền Cội Nguồn, phất phới thiên thanh
Hãy đứng lên, trở về Nguồn Cội
Theo cha ông, diệt nòi phản bội
Liều tuổi xuân, ôm gối tự do
Tìm mùa xuân, tìm thấy ấm no.
Những chế độ bù nhìn đã xô đẩy con người vào chổ bế tắc cuộc đời.
Cũng lắm kẻ, lỡ làng cuộc sống
Theo Tàu Tây, tìm lấy hư danh
Sống trôi nổi, bèo bọt mong manh
Công công cóc, giựt giành ô nhục
Nhân đã xấu, quả thời Địa Ngục
Hãy quay đầu, tìm lại Cha Ông
Đời tự do, tỏ rạng non sông
Hãy về đi, con cháu Lạc Hồng.
Chúng ta chỉ thấy danh lợi đen tối trước mắt mà quên đi danh lợi tươi sáng bao la của Nguồn Cội, vẻ đẹp của lòng trung hiếu và sự rạng rỡ bất tử của linh hồn.
Quốc Tổ Vua Hùng là người tự hào của dân tộc, vừa là Quốc Tổ vừa là Thầy, vừa là Đấng cứu thế. Nhà quân sự, chính trị, khoa học, Đạo Đức, văn hóa, nghệ thuật, mỹ thuật có một không hai trên toàn cầu thời đó.
Tài trị Quốc không có vị vua nào trên toàn thế giới thời đó sánh kịp, sự kéo dài độc lập gần ba nghìn năm. Một đất nước Văn Lang hùng mạnh. Tất cả từ Vua, Quan cho đến chí dân sống một lối sống bình đẳng. Sống theo Hiến Pháp, Luật Pháp, Đạo Đức. Cán cân công lý luôn luôn được giữ vững công bằng văn minh. Hể có tội thời theo luật xử phạt như nhau. Vua, Quan, Dân cùng bình đẳng.
Quốc Tổ thường dạy rằng làm vua, làm quan mà không có dân thời sống với ai. Cá có thể mất nhưng nước thời đời đời vĩnh cữu. Nước có độc thời Cá phải chết, vì vậy giáo dục Đạo Đức cho dân vẫn là chính sách hàng đầu. Xem nhẹ bỏ mất văn hóa Cội Nguồn chạy theo văn hóa ngoại lai thời tai hại chẳng biết đến đâu mà suy lường.
*********
Cao Đức Thắng.
