DỨT ĐƯỜNG MÊ

DỨT ĐƯỜNG MÊ

Cảnh cuộc thế, lấn chen dơ đục
Nào đúng sai, vinh nhục đủ điều
Thế thời, thời thế xô bồ
Thi nhau lặng hụp xa bờ bình yên
Ôm ảo mộng, lênh đênh sóng gió
Đường trần ai, thấy có rồi không
Vô thường biến ảo chuyển luân
Cho người hụt hẩn biết đâu bến bờ
Đường khúc khuỷu, gập ghềnh đèo dốc
Lắm chông gai, bao lớp chua cay
Éo le, quanh quẩn éo le
Cõi lòng đầy dẫy thương đau khổ sầu
Mau trở lại Cội nguồn chân Thánh
Dứt đường mê tỏa ánh dương quang
Không còn khốn khổ đeo mang
Bình yên cuộc sống dứt luôn mạch sầu
Không còn lạc bước đọa đày
An vui tự tại, tháng ngày an vui
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn

Leave a Reply