MẸ QUÊ HƯƠNG ĐỨC PHỔ
Tôi yêu Đức Phổ quê ta
Yêu mây giăng lụa yêu là trùng dương
Đất Đức Phổ màu xanh biên biếc
Cảnh núi rừng trùng điệp xa xa
Gió hay đùa giỡn tre nhà
Dừa luôn vẫy gọi chào mà bình minh
Thế mới biết quê mình đẹp lắm
Trời trong xanh như lọng dù che
Bàn cờ đường lộ rộng kia
Ngựa xe pháo mã rộn bề đông vui
Đức Phổ đất lành chim hay đậu
Đàn Cò về tụ hội tung bay
Sáng ra Cò tỏa khắp nơi
Tối về Cò nghĩ trên cao ngọn dừa
Tôi nhớ những ngày sớm trưa Đức Phổ
Tắm dưới sông, tắm nắng cả trên đồng
Tắm vần trăng bạc, tắm ngàn suối thơ
Tắm trong tình thương của Mẹ quê tôi
Mênh mông đồng lúa, biển trời tình yêu
Thân Mẹ trước ngọn gió chiều
Gió ơi hởi gió cũng yêu Mẹ à
Người Mẹ của quê hương ta
Con đàn cháu đống những là doanh nhân
Mẹ sanh ra thiên thần dân tộc
Cũng sanh ra lắm bật kỳ tài
Nhiều người đạt đỉnh trời mây
Vua, quan, tiến sĩ xưa nay là gì.
*********
Văn Hóa Cội Nguồn
