THƯƠNG ANH QUÁ
Nghe anh khóc, lòng em thương quá
Thấy anh cười, khô héo vành môi
Cội Nguồn anh đã buông trôi
Ốm tong cuộc sống, ốm teo linh hồn
Nhìn anh mãi, gầy cồm lý trí
Mãi nương nhờ, bố thí ngoại ban
Đời anh lạc Cội lang thang
Cúi đầu sợ hãi ngoại xâm quân thù
Nhìn anh mãi lỵ quỳ khúm núm
Mà lòng em đau đớn chua cay
Đời anh như lá thu bay
Lạc loài trong cảnh ma xơi, quỉ hầm
Hỡi người anh, con cháu Tiên Rồng
Mau mau trở lại Cội Nguồn mau mau
Lìa vuốt quỉ thoát nanh yêu
Tự mình làm chủ nước non quê nhà
Theo chân Quốc Tổ Vua Hùng
Phơi gan , trải mật khiếp hồn quỉ yêu
Thương anh lạc Cội bơ vơ
Ghét anh cứ mãi tôn thờ ngoại xâm
* * *
Cao Đức Thắng.
