THỨC TỈNH Vào thuở ấy, tôi nào có hiểu Mãi chạy theo, bao kẻ lạc Nguồn Ôi cuộc đời sình lầy lam lũ Tưởng rằng
THỨC TỈNH Vào thuở ấy, tôi nào có hiểu Mãi chạy theo, bao kẻ lạc Nguồn Ôi cuộc đời sình lầy lam lũ Tưởng rằng
DÂN TỘC VIỆT NAM Dân tộc Việt Nam Con cháu Rồng Tiên Từ thuở dựng non Trải bao lớp lớp Cha Ông Giữ gìn đất
ĐÔI CÁNH TIÊN RỒNG Năm nghìn năm, nào phải mới đây Nước non, non nước, đất trời mây Cũng người Nam Việt, vầng tráng rộng
NÔ LỆ GIẶC TÀU Lệ nô, nô lệ giặc Tàu Còn vang, vang mãi ngậm ngùi thương đau Nghìn năm khốn khổ biết bao Cho
YÊU QUÊ HƯƠNG Yêu quê hương, không bao giờ cạn Yêu giống nòi, ức vạn nghìn thu Thương dân cuộc sống lao đao Thế thời
CẢM ƠN NGƯỜI Cảm ơn Quốc Tổ Vua Hùng Trao cho Văn Hóa Cội Nguồn Cha Ông Đời con khổ nhọc biết bao Tâm linh