KHÔN DẠI, DẠI KHÔN

KHÔN DẠI, DẠI KHÔN

Rằng ai, nào cũng giống như tôi
Ngồi đợi chờ trông, chiếm chỗ ngồi
Bình chân như vại, chờ sung rụng
Ông qua bà lại, mặc kệ thôi
Cái khôn mấy thuở, thành cái dại
Trở ngược thế thời, khôn đi toi
Không làm mà có, âu chuyện lạ
Cái khôn thành dại, hại cái tôi
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn

Leave a Reply