DỆT MỘNG YÊU.
Nước non giờ đã, đẹp làm sao
Ánh đuốc trời nam, sáng tự hào
Đất trời sao dậy, soi sáng khắp
Đêm hết, đông tàn, những ước ao
Xuân về tràn ngập, non với nước
Qua rồi khốn khổ những thương đau
Đất trời như đã , đi vào hội
Rồng , Phụng bay lên dệt mộng yêu
Văn Hóa Cội Nguồn
