PHÂN XỬ ĐÚNG LUẬT
– Cọng Sản : bán nước là quyền của cọng sản.
– Trung cọng: mua là quyền Trung Cọng mua
– Dân không bán nước là quyền của người dân
THEO LÝ MÀ XỬ.
1, Xét cho cùng. dân tộc Việt Nam. Nam- Trung- Bắc không dùng lá phiếu chính tay của mình bầu lên nhà nước Cọng Sản . Mà chỉ do Cọng Sản tự lập lên nhà nước chính quyền Cọng Sản. Nếu có bầu chọn đó chẳng qua là sự sắp đặc hình thức mà thôi. Vì không có sự bầu chọn đại diện của toàn dân ba miền . Nên Cọng Sản không có quyền đại diện cho dân tộc Việt Nam bán đất nước nầy cho Trung Cọng. Trung Cọng ngu đần không hiểu về luật mắt lừa. Vì trên pháp lý kẻ mua người bán không có giá trị về mặt pháp lý. Không đúng luật.
2, Xem đi xét lại tận gốc Cọng Sản không phải là truyền thống của dân tộc Việt Nam, mà từ Phương Tây Liên Sô truyền sang. Như một lữ khách tạm hiện hữu trên đất nước Việt Nam. Vì thế Cọng Sản có gì đâu để mà bán.
3. Non sông Tổ Quốc phát nguồn từ thời Hùng Vương dựng nước. Bách Việt Văn Lang làm chủ. Nay là 54 dân tộc anh em thừa kế di sản tổ tiên Ông Cha để lại mở rộng thêm về nam và làm chủ đất nước nầy. Như vậy đất nước Việt Nam là của dân tộc Việt Nam đã có Nguồn có Cội từ lâu, nào phải của Cọng Sản khai khẩn lập ra mà bán với chác.
4, Hơn nữa Cọng Sản cũng đã thừa nhận. Đất nước Việt Nam do dân Việt Nam làm chủ. Còn Cọng Sản từ Tây Phương hiện hữu đến đây chỉ là Đầy Tớ mà thôi.
Như vậy con cháu Tiên Rồng dân tộc Việt Nam mới thật sự là chủ nhân của non sông đất nước nầy. Một Ông Chủ có căn cứ đầy đủ pháp lý, không chối cải vào đâu được.
Có thể ví dụ như sau:
Kẻ trộm bắt trộm con Gà. Rồi đem bán cho người khác. Vừa lúc Ông Chủ đến bắt gặp. Không những lấy lại con Gà từ tay người mua. Mà còn đánh cho tên ăn trộm một trận nên thân.
5, Theo luật phân xử trên, thời Trung Cọng sẽ mất trắng những gì mà Cọng Sản lừa phỉnh bán cho Trung Cọng. Cũng như sự vay mượn Cọng Sản đối với Trung Cọng coi như cũng bị xù luôn. Khi Ông Chủ người dân đủ cương lỉnh lập luận quyết đòi lại non sông đất nước của mình. Thời Cọng Sản nhất định phải trả. Vì Cọng Sản chỉ là sự hiện hữu tạm thời từ Phương Tây mà ra Đầy Tớ của Dân mà thôi. Nó sẽ biến mất khi nhân dân thật sự làm chủ non sông đất nước nầy. Có thể nói tinh thần Dân Chủ đang lớn mạnh không có thế lực nào ngăn cản nổi. Sau bao nhiêu năm chìm trong giất ngủ quên cả chính mình. Nên non sông đất nước mới nên nông nỗi như ngày nay.
Phiên tòa đến đây đã xử xong. cứ thế mà y hành.
* * *
VĂN HÓA CỘI NGUỒN
