NGẬM NGÙI
Cây yếu Gốc thình lình khiếp gió
Giật mình nghe nước đổ núi nghiêng
Hỏi ai, ai cũng nín thinh
Ngậm ngùi cuộc thế, mãi sanh lao tù
Tài, Đức giỏi cũng đành ngu dốt
Võ lược thao cũng trút xuống sông
Trời Nam non nước cha ông
Nghìn năm đành phải vào tay quân thù
Thân nam tử cuộc đời nhu nhược
Chí nam nhi lệ thuộc ngoại bang
Ôi thôi muôn sự cơ hàn
Mất Nguồn mất Cội lang thang bụi trần
Từng có lúc lửa hồng bừng dậy
Giặc ngoại xâm giết hại dập đi
Kể ra lắm chuyện ly kỳ
Đồng Bào chia rẻ để thì xé xâu
Đời như thế còn đâu chính nghĩa
Mãi hận thù đào thải chân nhau
Đói nghèo lạc hậu thêm sâu
Nồi da xáo thịt, biết bao ngậm ngù
Cũng có người thức thời vì nước
Chẳng thời cơ, hạt muối ném sông
Dù cho tả đột hửu xông
Khác gì đốt lửa cháy trong mưa dầm
Nay cuộc thế chuyển mình đổi gió
Đạo Rồng Tiên tỏa sáng tung bay
Cội Nguồn Văn Hóa đắp xây
Việt Nam rực rỡ trời mây Tiên Rồng
Đồng Bào hỡi hết lòng vì Đạo
Năm nghìn năm vận hội là đây
Xóa đời nô lệ Tàu Tây
Trổ hoa độc lập đắp xây hòa bình
Xây đời mới giữ gìn truyền thống
Mãi ấm no đời sống thăng hoa
Non sông đất nước quê ta
Dân giàu nước mạnh mãi là đẹp xinh
Mau lên nhé trở về Nguồn Cội
Đường lên Tiên vận hội Rồng Mây
Thiên Đàng cực lạc vui say
Tự do hạnh phúc tràn đầy niềm vui
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn
