THƠ TIẾU VUI
Mùa xuân đi rất khẽ
Tình anh thời vội vã
Đến rất lẹ mà đi cũng nhanh
Gặp nhau chưa ấm bàn chân
Pha màu khói nhạt hư vô chân trời
Mây cứ gọi, gió cứ mời
Vô tư nắng lại đi vào hoàng hôn
Sao mai tìm kiếm sao hôm
Hai đầu cút bắt triệu năm chẳng gần
Trái tim vốn thật điên rồ
Biết yêu là khổ thế mà vẫn yêu
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn
