TẬP CHÍ THỜI ĐẠI – 6

TẬP CHÍ THỜI ĐẠI

6

Việt Nam đất Việt Linh Thiêng
Việt Nam Truyền Thống vô biên cao vời
Cội Nguồn dân tộc sáng ngời
Sao ta đánh mất để rồi khốn nguy

Giữa cái Thiện và cái Ác đối nghịch nhau, một bên là Văn Hóa Cội Nguồn Cha Ông Truyền Thống Anh Linh dân tộc. Một bên là xu thế ngoại ban bảo thủ cho quyền lực đen tối chủ nghĩa vô thần , chủ nghĩa cá nhân bè phái bè nhốm độc tài độc trị. Trong quá trình xung đột và phát triển giữa cái Ác và cái Thiện, xu thế ngoại ban và truyền thống anh linh dân tộc. Cái Ác chủ nghĩa vô thần xu thế tôn thờ học thuyết chủ nghĩa Mác ngoại ban, sự tôn thờ ấy chỉ lấn áp cái Thiện Truyền Thống Anh Linh dân tộc. Nhưng không bao giờ cái Ác phi nghĩa xu thế ngoại ban chủ nghĩa Mác thắng được cái Thiện, Truyền Thống Anh Linh dân tộc. Nếu chủ nghĩa Vô Thần độc tài độc trị thắng được Truyền Thống Anh Linh dân tộc. Thời dân tộc Việt Nam coi như đã bị xóa sổ, không còn là nước Việt Nam Anh Linh nữa . Mà là một dân tộc Vô Thần độc tài độc trị tàn ác vô nhân đạo, vô nhân tính. Một dân tộc không còn tình người chỉ biết tàn sát lẫn nhau, nồi da nấu thịt thê thảm. Nếu chủ nghĩa Vô Thần còn ngự trị trên đất nước Việt Nam, thời đất nước Việt Nam không đi vào xóa sổ bỡi ngoại xâm mới là chuyện lạ. Một dân tộc mất
Đi truyền thống Cội Nguồn của chính mình thời không còn gì nữa, tan rã và sự hổn loạn . Nhất định sẽ héo cành rũ ngọn bị diệt vong.
Nói cho rõ hơn chủ nghĩa vô thần là chủ nghĩa Vô Đạo Đức, chủ nghĩa gây ra bao sự chết chóc và sự tàn bạo độc tài độc trị. Nhân loại các nước văn minh thế giới không ai là không rõ điều nầy.
Chủ nghĩa Vô Thần Mác là chủ nghĩa của sự Phi Nghĩa không bao giờ thắng được Chánh Nghĩa. Nhất là Truyền Thống Anh Linh dân tộc đã có hơn năm nghìn năm Văn Hiến . Cái gốc ở Chính Nghĩa hay Phi Nghĩa là do tự bản thân của chủ nghĩa sanh ra . Đã gọi là Chủ Nghĩa Vô Thần , thời không bao giờ sản sinh ra chính nghĩa được. Cũng như tối không thể là sáng được . Mà đã là sáng thời không có sự tối trong ấy. Những người theo chủ nghĩa Vô Thần mà còn lương tâm thời không thể trở thành con chiêng của chủ nghĩa Vô Thần. Những người như thế chẳng qua là nạn nhân của sự mê lầm chủ nghĩa Vô Thần. Họ đi theo chủ nghĩa Vô Thần đó chẳng qua trào lưu xu thế chiến tranh mà thôi. Không đi theo xu thế nầy, thời cũng phải đi theo xu thế kia, trong chiến tranh là như thế không có chi là lạ. Tất cả chỉ là nạn nhân trong chiến cuộc tranh hùng tranh bá, tranh giành quyền lực lẫn nhau, thắng là Vua thua là giặc, xem đi xét lại Giặc với Vua cũng chỉ là một thứ không có chính nghĩa. Giặc với Vua đều là Phi Nghĩa tất cả chỉ là tranh giành quyền lực đấu đá lẫn nhau.
Chủ nghĩa của chính nghĩa là chủ nghĩa đem lại sự tự do, đem lại Quyền Con Người Nhân Quyền Dân Chủ, Tự Do, Công Bằng Bình Đẳng. Chủ Nghĩa không có sự độc tài độc trị, chủ nghĩa của Hiến Pháp, Luật Pháp, Đạo pháp, tam quyền phân lập. Tất cả chỉ vì Công Lý công bằng bình đẳng văn minh.
Những kẻ còn mê say Chủ Nghĩa Vô Thần độc tài độc trị , vô tình đi ngược lại Truyền Thống Anh Linh Cha Ông hảm hại người yêu nước, trở thành người vô cảm làm hại non sông Tổ Quốc phản bội lại Cội Nguồn dân tộc. dẫn đến tôn thờ ngoại ban. Quỳ lỵ ngoại ban. Để ngoại ban xâm chiến đất đai Ông Cha, mà hàng nghìn năm bao thế hệ Ông Cha đã gìn giữ. Trở thành tội nhân thiên cổ của Việt Nam.
Để tránh khỏi những sai lầm về sau, những người thiện chí có trách nhiệm phải nói lên những sự thật đau lòng về sự tai hại cho đất nước, nhất là khi đất nước Tổ Quốc lâm nguy.
Những kẻ vô lương tâm thiếu trách nhiệm tàn bạo trù dập tiếng nói lương tâm đẩy những tiếng nói lương tâm vào tù tội. Những hành vi vô nhân đạo nầy nhất định phải được lưu danh vào lịch sử cho thiên hạ đời đời nguyền rủa.
Một sự thật quá cay đắng những người vì Ông Cha vì Cội Nguồn vì truyền thống anh linh dân tộc, nói lên tiếng nói thiện chí Trung Can Hiếu Đức lại phải vào tù một sự thật đầy phủ phàn đầy thương xót, không ngờ tiếng nói lương tâm đầy trách nhiệm ấy lại phải vào nhà tù, nhà tù là chốn dung thân của Họ một sự thật quá đau lòng.
Nói một cách sâu xa xác thực, những tiếng nói có trách nhiệm đối với Cha Ông đối với non sông Tổ Quốc liền rơi vào hoàn cảnh khốn khổ. Chế độ thể chế độc tài độc trị vô lương tâm đã quay lưng chối bỏ truyền thống đạo đức Ông Cha nên mới hảm hại những người yêu nước yêu Cội Nguồn yêu Truyền Thống Anh Linh Ông Cha như vậy.
Bản chất ác của chế độ thể chế độc tài độc trị trù dập những người yêu nước yêu Cội yêu Nguồn một cách thảm khốc đầy dã man, họ không cần lẽ phải mà chỉ cần bạo tàn. Cần sự cúi đầu trước ngoại ban là điều sỉ nhục, không kể gì đến sĩ khí, sĩ diện của một dân tộc. Nhất là dân tộc Rồng Tiên Việt Nam.
Một dân tộc mà Quyền dân tộc không còn, quyền con người trù dập, quyền tự do không có. Thời dân tộc ấy khốn khổ biết dường nào.
Cũng bỡi cái thể chế độc tài độc trị sản xuất ra những con người vô cảm, không còn lương tâm, không còn nghĩ đến tình đồng loại nghĩa đồng bào,không còn nghĩ đến Cội Nguồn dân tộc của mình. Họ không khác gì những cái xác biết đi, bị ngoại xâm Trung Quốc điều khiển, khiến cho con cháu Việt Nam phải giật mình tự hỏi. Số phận mình có giống như số phận những con người vô cảm kia không?
Những con người chỉ biết vì mình bất chấp thủ đoạn, vô nhân đạo trở thành cổ máy hại người mà kẻ bị hại không ai khác hơn chính là đồng loại anh em của họ những người còn lương tâm còn trách nhiệm đối với Cha Ông đối với dân tộc của họ .
Cái Ác cái Thiện mỗi ngày một hiện rõ trong xã hội đầy tội lỗi xấu xa xuống cấp đạo đức hổn loạn nầy. Giai cấp độc tài độc trị dù có ra sức chống đở sự hổn loạn đến đâu, thời nó cũng không hết sự hổn loạn, sự mâu thuẫn trong sự sống mỗi lúc một dâng cao nhất là mâu thuẫn giữa cái thiện và cái ác, giữa tiếng nói lương tâm, và những người bịt miệng tiếng nói lương tâm. Nhất là Tổ Quốc đang lâm nguy bỡi giặc ngoại xâm. Đằng sau sự bắt bớ tù đày kia là những ngọn lửa yêu nước bùng cháy dữ dội. Mặt biển dòng đời không còn yên lặng được nữa nó đang hình thành những cơn sóng nước khổng lồ. vùi lấp những chiếc thuyền vô cảm tàn bạo nhỏ bé kia. Những cụm rừng đầy gai độc sẽ đến hồi chung cùng số phận bị ngọn lửa yêu nước thiêu rụi, bị sóng công lý dìm chết những chiếc thuyền hung hăng tàn bạo vào lòng đại dương biển đời.
Bi kịch của bao chế độ thể chế độc tài độc trị đã bị ngọn lửa căm hờn muôn dân thiêu rụi , bị công lý nổi dậy vùi chôn. Lịch sử là tấm gương cho thấy trước biết trước.
Những khám phá sự chuyển biến xã hội đã trải qua. Chế Độ thể chế độc tài nầy mất đi. Chế Độ thể chế độc tài độc trị khác ra đời. Con Sói nầy diệt con Sói kia, hàng nghìn nghìn năm lặp đi lặp lại không mới mẻ gì, những áp bức bất công khi bị dồn đến bước đường cùng, thời không sao tránh khỏi những phản kháng mạnh mẻ nổi dậy vùi lấp chế độ thể chế độc tài tàn bạo chuyển sang một giai đoạn mới.
Nổi khổ đau lớn nhất của dân tộc là không được tự do, mất đi quyền sống con người, phải sống mãi trong cảnh độc tài độc trị, dẫn đến nô lệ ngoại ban. Sự sống mất tất cả, không những mất tự do, mà còn mất cả quyền sống của con người, nói gì đến quyền mưu cầu hạnh phúc. Số phận của một dân tộc cứ mãi sống trong lo âu và sợ hãi, cuộc sống như thế thời còn gì là hạnh phúc của cuộc sống. Quốc Tổ khai sinh ra nhà nước Văn Lang không có sự độc tài độc trị. Vì dân tộc Văn Lang là dân tộc của 100 bộ tộc , bách tộc Văn Lang. Dân Tộc Đồng Bào gồm 100 dân tộc anh em. Vì thế nhà nước Văn Lang là nhà nước Pháp Quyền, nhà nước của Hiến Pháp, Luật Pháp, Đạo Pháp trên hết. Nhà nước lấy dân làm gốc Dân Chủ, nhà nước Văn Lang là nhà nước Nhân Quyền Dân Chủ, Tự Do, công bằng bình đẳng . Chính vì nhà nước Nhân Quyền Dân Chủ, tự do mới có sự kéo dài độc lập 2701 năm ở niên đại Hùng Vương. Trên thế giới không có một niên đại nào kéo dài sự độc lập lâu như vậy. Một sự thật hào hùng và cũng lắm tự hào Nguồn Cội dân tộc Việt Nam.
Từ quá khứ đến hiện tại, Ông Cha Ta có bao giờ tùng phục nô lệ ngoại ban đâu ? Mà thế hệ con cháu chúng ta phải nối gót đi theo? Tình trạng bi đát của đất nước hiện nay là bỡi do chế độ thể chế độc tài độc trị gây ra không biết bao nhiêu nỗi thống khổ của dân chúng, nỗi đau đớn của những người oan sai tù đày. Những thảm cảnh diễn ra hằng ngày , đâm thuê, chém mướn, cướp bóc, trấn lột, gạt gẫm, tha hóa không còn đạo đức mất hết lương tâm rơi vào vực sâu kiếp sống tội lỗi.
Những giây phút thiêng liêng nhớ về Nguồn Cội Truyền Thống Anh Linh dân tộc , Nguồn Cội hào Hùng Ông Cha đầy tính nhân văn đạo đức, phẩm hạnh, nhân cách của con người Việt Nam. Sự thức tỉnh nào cũng không muộn luôn đối diện với hiện thực, nhận thức về Cội Nguồn Truyền Thống Anh Linh Ông Cha một cách sâu sắc. Chính vì sự nhận thức cao độ trải qua hơn hai nghìn năm nô lệ , sự đau đớn và khốn khổ của một dân tộc. Nhất định thế hệ chúng ta không đi theo vết xe đổ, mà tự đứng vững trên đôi chân của người Đại Việt. Đứng vững trên truyền thống anh linh Cha Ông.
Kẻ thù lớn nhất của dân tộc là tội ác quân xâm lược Bắc Kinh, chúng đã làm cho dân tộc Việt Nam khốn khổ hơn hai nghìn năm. Chúng cứ mãi biến Việt Nam trở thành nội chiến đồng bào anh em tương tàn là mối lợi lớn cho chúng. Chúng cướp lần đất đai của Việt Nam .
Số phận của dân tộc Việt Nam đều ở trong lòng của mỗi người dân Việt Nam, hãy tỉnh dậy và làm chủ lấy non sông Tổ Quốc của mình, hơn lúc nào hết chính là lúc nầy hãy đoàn kết triệu người như một đứng lên quét sạch quân thù ra khỏi bờ cõi non sông, biển đảo Tổ Quốc Việt Nam. Những giây phút thiêng liêng hãy đứng lên vì Cội Nguồn dân tộc vì Truyền Thống Anh linh Cha Ông làm cho đất nước nở hoa thái bình an lạc tiến tới cảnh dân giàu nước mạnh xã hội công bằng dân chủ văn minh.
Những khác khao về Nhân Quyền Dân chủ , Công Bằng Bình Đẳng , Tự Do phải thực hiện cho bằng được, những ngọn lửa yêu nước hãy bùng dậy thiêu rụi quân thù, vững yên bờ cõi. Trong con mắt thế giới nước Việt Nam là một nước Văn Minh về Quyền Con Người đi đầu trong Dân Chủ ổn định chính trị bậc nhất thế giới, có làm được như vậy mới xứng đáng là con Rồng cháu Tiên, một đất nước mạnh về kinh tế , đẹp về nhân cách con người, mạnh như Rồng đẹp như Tiên.
Hơn ai hết dân tộc Việt Nam phải là dân tộc đồng cảm về tình người tôn trọng Tự Do. Nhất là loại bỏ cái ác tiến tới cái Chân Thiện Hoàn Mĩ một dân tộc giàu lòng nhân ái, đầy lòng nhân đạo, đạo đức nhân văn con người Việt Nam.
* * *

ĐINH HÙNG CHUNG

Leave a Reply