DÂN CA CỘI NGUỒN
NGƯỜI MẸ GỌI CON
Hò hơ ơi hò
Thoắt đâu nổi ngọn gió giông
Ào ào nước đổ đường quanh lưng đèo
Dưới mưa người Mẹ quạnh hiu
Gọi con khan tiếng khóc nhiều run run
Hò hơ ơi hò
Gọi con nghe giọng não nùng
Con ơi con hỡi giống nòi Rồng Tiên
Nghìn năm giặc cướp non sông
Mồ hoang bao kẻ mất chồng mất cha
Hò hơ ơi hò
Nước non nghèo xác nghèo xơ
Nhiễm nguồn nước độc thân khờ khổ mang
Cha ơi cha hỡi cha ông
Sanh con nghịch tử để lòng đớn đau
Hò hơ ơi hò
Vượt qua muôn suối nghìn đèo
Gọi con trở lại quay về nước non
Bổng đâu tiếng súng nổ vang
Đạn liền bay đến, tay chân Mẹ lìa
Hò hơ ơi hò
Mưa càng lớn gió càng gào
Nhưng lòng Mẹ vẫn thì thào gọi con
Về đi con về đi con
Về nền Quốc Đạo vàng son Cội Nguồn
Hò hơ ơi hò
Máu Mẹ cứ chảy cứ tuông
Đỏ hồng khí tiết đỏ nguồn thủy chung
Lũ giặc khiếp vía hồn kinh
Khiếp cho người Mẹ chung tình nước non
Hò hơ ơi hò
Tiếng gọi con vượt ngàn sinh tử
Đèo càng cao Mẹ cứ vượt lên
Tiếng thương dân tiếng sấm rền
Đêm lòng trung hiếu đến thì cho con
Hò hơ ơi hò
Kìa con của Mẹ đã vượt sông
Vung gươm chỉ thẳng quân thù
Thân gục ngã lòng đầy sung sướng
Con đã về với nước với non
Mẹ chờ con Mẹ đã chờ con
Chờ ngày hội hiệp Cội Nguồn Rồng Tiên
Giờ đây Mẹ phải ra đi
Chúc con ở lại đừng quên Cội Nguồn
Hò hơ ơi hò.
*********
Văn Hóa Cội Nguồn
