TRỜI CHO VẠN LÀNH
Thuở xưa, khai dân lập nước
Đạo nhân luân, đức trước tài sau
Lấy dân làm gốc đứng đầu
Công minh bình đẳng, luật nào cũng nghiêm
Đời trong Đạo, luật chung cùng thể
Hiếu với trung, giềng bể cha ông
Ngày xưa tổ quốc Văn Lang
Vua quan dân tước, Đạo tràng lẻ chung
Chỉ bình đẳng, nằm trong công lý
Luật công minh, đêm đến tự do
Muôn năm độc lập ấm no
Nương mình Quốc Đạo, chăm lo giữ gìn
Đời yên tĩnh, dân nhờ tích đức
Nước giàu lên, nhờ biết làm ăn
Bàn tay lấp biển dời non
Bàn tay khoa học, tay châu tay vàng
Tài khéo léo, mọi đàng làm chủ
Đủ trí khôn đâu thể không bay
Nước non, non nước đó đây
Dân giàu nước mạnh đắp xây cơ đồ
Đời độc lập, bến bờ hạnh phúc
Rạng trời Nam, sung túc trời Nam
Hoa tiên, quả thánh cao sang
Nước non một cõi thiên đàng trời mây
Dân có Đạo, tràn đầy tươi thắm
Nước có Nguồn, dân ấm tình thương
Dù cho đất lở trời nghiêng
Tiên Rồng Quốc Đạo, vững yên cõi bờ
Đừng đắc tội với Trời với Đất
Đừng tham lam vơ vét của dân
Huyền cơ Trời Đất chuyển luân
Tai mang họa đến, hết mong yên bình
Kinh đã đến mau về kẻo trể
Đạo Rồng Tiên nhất thế an ban
Việt Nam Quốc Đạo vẻ vang
Đại đồng, bình đẳng, Đạo tràng tự do
Việt Nam mãi mãi ấm no
Vinh hoa phú quý Trời cho vạn lành
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn
